YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 50

Nhìn bóng dáng bà, Lương Hòa cảm thấy trong tim đau nhói, cô cất

tiếng gọi “bà ơi” rồi bừng tỉnh dậy. Mở mắt ra, ánh đèn vàng lạnh lẽo khiến
lòng cô có một cảm giác lạc lõng chưa từng có. Lương Hòa mệt nhọc nằm
xuống, chỉ thấy họng mình đau buốt, cố hết sức đưa tay lên sờ trán, cô mới
biết mình hơi sốt. May mà cô có thói quen luôn mang theo thuốc bên mình.
Lương Hòa xuống giường đi tìm hành lý, căn phòng trống rỗng chợt nhắc
cô nhớ ra bây giờ mình đang ở đâu. Thần người ra một lúc, Lương Hòa
gắng sức ngồi lên giường. Cô nghe thấy bên ngoài có tiếng còi báo hiệu,
giơ đồng hồ ra xem, thì ra đã sáu giờ rồi. Cô nghĩ, không biết có nên gọi
cho Cố Hoài Ninh không nhỉ? Cũng được, giờ này anh phải dậy rồi chứ! Cô
đang do dự thì bên ngoài đã có tiếng cửa mở kèn kẹt. Lương Hòa giật mình,
quay ra nhìn xem ai đang mở cửa, là Cố Hoài Ninh. Cô thở phào nhẹ nhõm.

Cố Hoài Ninh cũng nhìn thấy Lương Hòa đang ngồi bên giường, khẽ

nhún vai, nói: “Em dậy rồi à?”.

Lương Hòa gật đầu, vừa định mở mồm, cô liền phát hiện ra họng mình

đau kinh khủng, không nói nổi thành tiếng nữa.

Thấy cô có vẻ không bình thường, Cố Hoài Ninh cau mày hỏi: “Em sao

vậy?”.

“Em… em hơi sốt”, Lương Hòa lí nhí đáp.

“Bị sốt sao?” Cố Hoài Ninh bước vào, sờ thử nhiệt độ trên trán cô. Cái

lạnh truyền từ bàn tay anh khiến Lương Hòa lúc đầu thì thấy run run, nhưng
sau lại cảm thấy rất thoải mái. Cô tiến gần thêm về phía trước. Hành động
vô thức đó khiến Cố Hoài Ninh thấy hơi buồn cười, anh giữ chặt vai cô rồi
nói: “Đúng là hơi sốt, em nằm xuống nghỉ đi, anh qua phòng Y tế lấy
thuốc”.

Lương Hòa không nghe rõ lời anh nói, chỉ thấy anh đang định rời đi, cô

liền bám lấy cánh tay, thì thầm: “Em vừa mơ thấy ba mẹ. Bao nhiêu năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.