YÊU TINH - Trang 135

có phải Yêu Tinh vì thực hiện ước nguyện của cô nên đã giết cả nhà dì
không nữa.

“Nếu cô muốn như vậy, tôi sẽ làm tới cùng luôn.”

“Không phải đâu, tôi đùa thôi mà!”

“Tôi cũng đùa thôi. Vậy nhé, tôi đi đây.”

Yêu Tinh nửa đùa nửa thật. Eun Tak nheo mắt. Cô định ghé qua

nhà lấy lại bó hoa kiều mạch. Việc bỏ nhà ra đi vẫn vướng mắc trong lòng
cô hệt như bó hoa kiều mạch đang được treo trên bàn học. Giờ khéo bó hoa
đã héo khô và tan cả ra rồi cũng nên. Dù vậy, trước khi Yêu Tinh đi, được
nhìn mặt anh một lần nữa là đủ rồi, Eun Tak nghĩ. Cô đứng lặng một mình
trong con hẻm.

***

Yêu Tinh thu nhặt đồ đạc ngót nghét ba mươi năm của mình nhét

vào trong túi da. Mấy bộ quần áo, hộ chiếu, sách, những lá thư từ ngày xưa,
một cuốn sổ cũ. Cuốn sổ cũ đó là nhật ký của anh. Yêu Tinh còn viết cả kinh
cầu nguyện vào đấy. Cầu nguyện cho bản thân được chết, nói đúng hơn là di
chúc. Rồi anh nhìn đăm đăm vào một cái hộp nhỏ. Yêu Tinh cẩn thận mở nó
ra, trong đó có một cuộn giấy được cuốn lại gọn gàng. Anh trải cuộn giấy ra,
hết sức nhẹ nhàng nâng niu như sợ làm nó hỏng. Đó là bức chân dung của
một người phụ nữ - chân dung của muội muội - người đã bảo anh đừng do
dự, hãy đi về phía Hoàng thượng. Đây cũng là bức tranh cuối cùng Hoàng
thượng để lại. Cô rất xinh đẹp, đẹp đến đau lòng.

Đôi mắt u buồn của Yêu Tinh dần nặng trĩu. Bầu không khí xung

quanh cũng trở nên ẩm ướt. Sắp xếp xong hành lý, anh liền ra ngoài phòng
khách, lôi từ trong tủ lạnh ra một lon bia. Để lại cho Deok Hwa một cái thẻ
tín dụng là được rồi. Bức tranh chân dung quan trọng anh định giao lại cho
chủ tịch Yoo. Ông là người giữ gìn đồ đạc tốt hơn bất cứ ai. Hợp đồng giấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.