YÊU TINH - Trang 136

tờ nhà thì để lại cho Thần Chết. Đến khi quay trở lại, chẳng biết nơi này sẽ
đổi thay đến mức nào.

Bia mát lạnh và đắng ngắt tràn qua cổ họng Yêu Tinh. Uống được

hai lon, đột nhiên anh muốn đi đâu đó. Yêu Tinh đứng dậy khỏi ghế, mở cửa
bước ra ngoài. Anh mở mắt ra, không phải... Anh quay vào nhà, rồi lại mở
cửa bước ra, vẫn không phải.

Yêu Tinh cứ liên tục đi ra đi vào như vậy, tâm trạng ủ ê chán nản.

Thần Chết nhìn thấy bộ dạng đó của anh cũng mệt mỏi chẳng kém. Anh ta
nhăn mặt hỏi: “Rốt cuộc anh đang làm gì thế hả?” Nhưng Yêu Tinh chẳng
buồn trả lời, anh cứ mở cửa ra rồi biến mất, xong quay về, rồi lại ra ngoài,
lặp đi lặp lại những khoảnh khắc ngắn ngủi như vậy, chẳng rõ đi đâu.

“Anh làm sao đấy? Uống hai lon bia vào liền thành ra như thế à?”

Đôi mắt Yêu Tinh hơi lờ đờ. Tửu lượng của anh tương đối kém.

“Chẳng biết đang ở đâu nữa.”

“Ai mới được?”

“Cô ấy không gọi tôi. Cô ấy không gọi, nên tôi không thể tự mình

tìm thấy cô ấy được. Dù không đến mức thần thông quảng đại, nhưng không
có gì tôi không làm được. Thế mà không tìm ra cô bé ấy. Mấy thứ tôi có
chẳng dùng được gì cả.”

“Ra là thế. Ăn chơi sung sướng thật. Thế hồi trước anh làm thế

nào để tìm cô ấy?”

Thì cứ tìm thôi. Lần nào cũng thế.

Yêu Tinh vặn tay nắm cửa, lại bước ra ngoài. Bên ngoài cánh cửa

sáng bừng lên rồi tối om. Cánh cửa mở ra, Yêu Tinh với đôi vai rũ xuống lại
rầu rĩ bước vào. Chứng kiến mớ hành động chẳng ra đâu vào đâu của Yêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.