YÊU TINH - Trang 137

Tinh, Thần Chết chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm. Ngoài trời bắt đầu có mưa rơi.
Một giọt, rồi hai giọt. Yêu Tinh nhấc một cái ô từ đế đựng màu đen bên cạnh
kệ giày dép lên. Nếu ở đó cũng không có nữa, thì hẳn anh phải rời đi mà
không được nhìn mặt cô lấy một lần.

Thế nhưng, lần này anh đã tìm thấy cô.

Bên bờ biển. Hôm nay những con sóng cũng mạnh mẽ xô vào bờ

đê rồi lại thu về. Yêu Tinh đứng đó, nhìn đăm đăm cô gái mà anh cứu sống
năm nào. Cô gái ấy lúc nào cũng chỉ có một thân một mình như thế.

Eun Tak ngồi phịch xuống bên bờ biển. Cô đang lẩm bẩm với

đường chân trời rằng chẳng biết đâu là biển, đâu là trời. Nhà dì đã bỏ đi, còn
cuỗm hết cả tiền đặt cọc thuê nhà rồi biến mất. Vì mất liên lạc với họ, Eun
Tak hoàn toàn không biết họ đi đâu. Cô có quay lại hỏi bác chủ nhà nhưng
không ai biết cả, còn bảo cô nhanh chóng thu dọn đồ đạc của mình. Eun Tak
thu nhặt vài bộ quần áo ít ỏi còn lại cùng bó hoa kiều mạch đã khô quắt từ
bao giờ. Bây giờ thì cô thật sự trở thành kẻ tứ cố vô thân không nơi nương
tựa rồi. Ngày mai mọi chuyện sẽ tốt hơn thôi, cô tự nhủ, nhưng tâm trạng lại
trở nên tồi tệ một cách đáng sợ, không biết sẽ còn tệ đến mức nào. Chẳng
hiểu sao, Eun Tak lại đi đến bờ biển này.

Hầu hết hành lý Eun Tak bỏ vào tủ đựng đồ ở tàu điện ngầm rồi đi

học. Ở trường, giáo viên chủ nhiệm lại tìm đủ cách bắt chẹt cô, chỉ vì phát
hiện hộp diêm và bật lửa trong cặp Eun Tak mà cho rằng cô hút thuốc lá.
Mặc cho Eun Tak đã hết lời thanh minh rằng không phải như vậy, cô giáo đã
hiểu nhầm, nhưng cô giáo vẫn quả quyết Eun Tak hút thuốc lá. Giờ chuyện
đó không phải vấn đề, em đã trở thành đứa không nhà không cửa, đánh mất
cả thần hộ mệnh của mình và hiện đang sống rất khổ sở đây này
. Cô muốn
nói những lời ấy, nhưng cuối cùng vẫn không thể mở miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.