YÊU TINH - Trang 316

“Vừa đúng với tuổi thọ của con người. Hiện tại cô ấy đã mười

chín tuổi, thêm tám mươi năm là có thể sống đến số tuổi lớn nhất mà con
người đạt được.”

Bàn tay nắm chặt lon bia của Yên Tinh dần buông lỏng. Điều đó

có thể hay không, Yêu Tinh cũng không chắc chắn được. Nếu có thể kéo dài
đến hơn tám mươi năm, nếu như anh còn ở lại nơi này, thì khi số mệnh của
Eun Tak sắp tận, anh cũng muốn trở về với hư vô rồi biến mất. Được vậy thì
đoạn kết của đời anh xem ra cũng không tồi chút nào.

“Sợ là anh sẽ làm thế nên để tôi nói cho anh nghe. Nếu muốn làm

vật thật thì tuyệt đối đừng nói cho “người bị sót khác” chân tướng thật sự
của thanh kiếm. Tình yêu? Chẳng qua chỉ là trò đùa của hoóc môn mà thôi.
Tám mươi năm? Đấy là anh nghĩ thế, chứ có khi sống cỡ một, hai năm nữa
anh lại được phát hiện chết bất ngờ ở đâu đó cũng nên. Loại người chết kiểu
đấy tôi thấy nhiều rồi.”

Đôi mắt Yêu Tinh dao động. Không phải vậy thì anh vốn đã lo

lắng cho cô, thêm việc cô sẽ chết, chuyện anh lo lắng lại tăng lên một điều.
Cũng như việc số mệnh của Yêu Tinh và con người khác biệt, chiều sâu của
tình cảm cũng có thể có những chênh lệch.

Thần Chết cũng cảm thấy khó xử, trán anh ta nhăn lại. Bảo Yêu

Tinh “Cười lên xem nào” nhưng dường như càng làm cho tâm trạng của anh
nặng nề thêm.

“Nhưng tại sao đột nhiên thanh kiếm lại chuyển động? Lần trước

cô ấy không nắm được cơ mà. Giờ có gì khác so với lúc đó à?”

“Cũng phải. Có gì khác nhỉ? À...! Có phải vì cô ấy thích tôi

không? Đúng vậy rồi. Cơ mà từ lúc nào nhỉ? Ôi, sao không nói ra mà lại làm
người ta bối rối thế này?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.