YÊU TINH - Trang 317

Tình yêu thật sự... Hình ảnh lần đầu tiên chạm môi với Eun Tak,

cô tỉnh bơ bảo “Lẽ nào không phải như vậy sao?” chợt hiện ra trong đầu
anh.

Nhìn thấy khóe miệng của Yêu Tinh khẽ nhếch lên, Thần Chết tặc

lưỡi một cái. Hết đau buồn rồi lại hạnh phúc, tâm trạng lên lên xuống xuống
cứ như cái bập bênh. Thần Chết đang nhìn Yêu Tinh tự nói tự cười với vẻ
thương hại thì Eun Tak ló đầu vào từ sau cánh cửa ban công.

Eun Tak đã thay đồ để đi ra ngoài, cô gọi: “Chú Thần Chết ơi!”

Mắt không buồn liếc sang phía Yêu Tinh, cô bảo với Thần Chết mình phải
ra ngoài. Yêu Tinh không mảy may hay biết sự tình, nhưng Eun Tak vì mối
tình đầu khắc cốt ghi tâm của anh mà trong lòng cảm thấy vô cùng tổn
thương. Yêu Tinh hỏi: “Tối rồi em còn định đi đâu?”, nhưng Eun Tak chỉ
nhìn Thần Chết trả lời: “Tôi đến thư viện đây” rồi đóng sầm cửa lại. Cứ như
thể anh ta bị đá sang một bên, Yêu Tinh ngỡ ngàng nhìn cánh cửa vừa được
đóng lại.

“Nhìn cô ấy thế này thì hai năm có vẻ dài. Có khi chỉ được khoảng

một năm hai tháng thôi ấy nhỉ?”

Yêu Tinh quắc mắt nhìn Thần Chết với vẻ bực bội rồi vội đi theo

Eun Tak.

Trên đường đến thư viện, Eun Tak cùng Yêu Tinh đặt chân lên

những chiếc lá rụng mà bước đi. Mặc dù đang tỏ ra lạnh lùng với Yêu Tinh,
nhưng thấy anh cứ tò tò đi theo mình, tâm trạng Eun Tak cũng nguôi đi phần
nào. Bây giờ người ở bên cạnh Yêu Tinh chính là cô cơ mà.

“Mà chú này, chuyện thanh kiếm ấy. Sao đột nhiên nó lại chuyển

động thế? Lần trước tôi còn không nắm được nó cơ mà.”

Vừa vặn cũng đúng chuyện Yêu Tinh muốn nói. Mặt đầy vẻ chờ

mong, Yêu Tinh nhìn Eun Tak không dời mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.