YÊU TINH - Trang 507

Nước mắt trào ra từ đôi mắt nóng hổi của anh. Sự lựa chọn mà anh

đưa ra rốt cuộc là gì, Yêu Tinh bấy giờ mới vỡ lẽ ra sự thật. Anh quỳ gối
trước Thần, cất tiếng nói.

“... Giờ tôi biết rồi. Rằng tôi đã đưa ra sự lựa chọn nào. Tôi sẽ ở

lại nơi này. Tôi sẽ ở lại nơi này để hóa thành mưa, thành gió, thành tuyết đầu
mùa. Chỉ duy nhất một điều đó thôi. Cầu xin ông trời hãy cho phép.”

Trong kiếp sống của ngươi, ta luôn ở cùng ngươi. Thế nhưng giờ

đây, ta sẽ không còn ở nơi này nữa.

Yêu Tinh rơi nước mắt, sự lựa chọn của anh vẫn không hề thay

đổi. Là một sự lựa chọn ngu xuẩn. Cánh buồm trở thành một cái bóng lớn
rồi rời khỏi anh. Đến cả Thần cũng rời bỏ nơi này, chỉ còn lại một mình Kim
Shin trơ trọi. Là sự “cô độc” vĩnh viễn không có hồi kết.

***

Ở cái nơi tồn tại giữa bóng tối và ánh sáng ấy, dù Kim Shin có

miệt mài bước đi rồi lại tiếp tục bước đi, cảnh vật vẫn giống hệt nhau, trải
dài ra mãi. Đêm qua hay ngày tới vẫn cứ như vậy. Cơn gió liên tục thổi qua.
Đến cả phương hướng của gió cũng giống hệt, không hề thay đổi. Kim Shin
bước về phía trước không ngừng nghỉ. Dấu chân in hằn lên cát duy nhất chỉ
của một mình anh. Ở nơi ấy, mỗi khi Kim Shin quá đỗi cô độc, anh lại đi
giật lùi về phía sau, chỉ để nhìn thấy dấu chân của mình in hằn ở phía trước.

Nơi mà anh đang bước đi ấy không thể nhận biết được đâu là phía

trước đâu là phía sau, thế nhưng anh chỉ mong điểm tận cùng của bước chân
sẽ dẫn đến thế giới mà Eun Tak đang sống. Chỉ một điều ấy thôi, mong rằng
Thần sẽ cho phép. Đôi môi của anh dần nứt nẻ, da dẻ cũng bong tróc. Bàn
tay đầy những vết thương của anh cầm một tờ giấy rách tả tơi.

Tuyết chất dần lên thành đống. Bước chân nặng nhọc không thể đi

tiếp liền dừng lại. Tờ giấy bay khỏi bàn tay đã không còn chút sức lực nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.