YÊU TINH CHÂN DÀI - Trang 119

Lạc Minh Kính không còn lời nào để nói, anh phải nhanh chóng rời

khỏi cái người hư hỏng không chút đang hoàng này.

Thời Sở gõ bàn: “Lạc Minh Kính, chỉ đường cậu một chút, cậu thiếu

một cơ hội nổi tiếng.”

Trực giác nói cho Lạc Minh Kính đây không phải cơ hội đứng đắn gì

nên vội vàng giả bộ điếc nhưng vẫn muộn một bước, anh nghe được Thời
Sở nói: “Cậu thiếu áo ngực cup C, chàng trai vô cùng nổi tiếng mặc nữ
trang lại không tôn trọng nghề nghiệp, ngay cả áo ngực cũng không mua
được nên mỗi tháng không kiếm được bao nhiêu tiền.”

Lạc Minh Kính ra khỏi phòng tổng giám đốc, hỏi hướng tới văn phòng

Đổng Sự Trưởng, lúc đi qua thang máy anh thoáng thấy một bóng dáng
quen thuộc, thì đột ngột dừng lại.

Lúc tới xác nhận thì thang máy đã đóng lại.

Lạc Minh Kính ngẩn ngơ, nhắm mắt bình ổn cảm xúc.

Hình như anh có nghe Hứa Thiến Thiến nói qua, người nọ đã về nước,

mang theo danh tiếng trở về.

“Đứng đó làm gì?”

Lạc Minh Kính quay đầu, Thời Mẫn đi tới vô cùng tự nhiên lấy bình

giữ nhiệt trong tay anh, kéo tay áo anh đi vào văn phòng.

Văn phòng của Thời Mẫn và cái người không đứng đắn kia hoàn toàn

là hai thái cực.

Cặp hồ sơ để theo màu sắc lớn nhỏ, sắp đặt ngay ngắn chỉnh tề, sạch

sẽ sáng sủa nhưng không có hơi người, có phần lạnh lẽo.

“Ngồi xuống.” Thời Mẫn nói, “Ăn chung.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.