YÊU TINH CHÂN DÀI - Trang 140

thành, em vẫn rất chung thủy, vẫn thích đúng một kiểu, chính là giống anh
vậy, cảm giác giới tính mơ hồ, thoát khỏi ràng buộc, chỉ là cái đẹp thuần
túy, pha trộn giữa cổ xưa và hiện đại…”

Lạc Minh Kính sắp bị cô chọc cười rồi, chỉ lắc đầu: “Anh không biết

em nói tới cái gì nữa, hình mẫu lý tưởng của em đúng là vô cùng lý tưởng.”

Thời Mẫn hỏi anh: “Anh là con lai?”

“Không phải. Hôm đó em nên ra gặp em gái anh.” Lạc Minh Kính nói,

“Con gái chú anh, lúc em ấy đi đường, có rất nhiều người nói em ấy là con
lai, bậc cha chú trong họ đều có khuôn mặt như vậy nhưng không ai là con
lai cũng không phải là dân tộc thiểu số. Anh… tương đối giống ba anh, cho
nên cũng là kiểu khuôn mặt dùng để gạt người thì dễ vô cùng.”

Trong xe không có đèn, lúc Lạc Minh Kính nói những lời này vẻ mặt

anh có chút u ám nhưng mà giọng nói thì lại như thường.

Thời Mẫn không phát hiện, hỏi anh: “Nhà anh ở đâu?”

“…Thành phố nhỏ vùng duyên hải.”

“Một mình anh chạy tới đây mở phòng vẽ tranh? Vì sao?”

“…Học đại học ở đây, tốt nghiệp liền ở lại.” Lạc Minh Kính nói,

“Thành phố nhỏ, có thể em không hiểu rõ lắm, hầu như là người quen biết,
thông tin bế tắc, cơ hội phát triển cũng ít mà người quen nhiều thì không tốt
cho việc buôn bán.”

Cuối cùng Thời Mẫn hỏi chút tin tức cơ bản: “Anh tốt nghiệp trường

đại học nào? Nghành gì?”

“Thiết kế trang phục.” Lạc Minh Kính cười nói, “Trong top những

trường đại học tốt nhất cả nước, nó xếp thứ nhất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.