YÊU TINH CHÂN DÀI - Trang 177

nhận để Thời Mẫn tiến vào cuộc sống như nước lặng của anh thì mọi thứ
đều thay đổi rồi.

Mấy năm nay, anh như cục pin điện thoại sắp hết điện, chỉ biết yên

tĩnh bảo trì cuộc sống cũ, bất kỳ sự thay đổi nào cũng tạo cho anh cảm giác
nguy hiểm rằng anh sắp bị tiêu hao hết toàn bộ năng lượng và vì thế anh
oxy hóa chính mình, sống thật chậm, anh khát vọng có người tới nạp điện
cho mình nhưng lại thận cẩn thận giữ chặt khu an toàn, chống chọi mọi sự
thay đổi.

Dù sao ước mơ của anh đã vô cùng xa xôi, cũng không có nhà để về.

Khi con đường tương lai và sự ủng hộ sau lưng anh biến mất, anh nhanh
chóng biến hành cô hồn dã quỷ. Ngoại trừ lúc Hứa Thiến Thiến đến đây
cho anh cảm giác mình còn liên hệ với thế giới bên ngoài ra thì những lúc
khác, anh như bị cả thế giới khinh thường, lẻ loi độc bước ở một nơi hoang
vắng.

Sau đó, Thời Mẫn xuất hiện. Cô nhanh chóng cắt ngang mọi thứ và

bước vào cuộc sống của anh, không cần biết anh sẽ trả lời có hay không,
anh ngầm đồng ý, giao tất cả vào tay cô, khoảng cách kéo lại gần hơn hay
xa đi, anh hoàn toàn mặc kệ. Vậy mà thấm thoát, thay đổi đã xảy ra.

Cô kéo anh, tăng nhanh nhịp bước.

Lạc Minh Kính nghĩ, sao cũng được, cô ấy đã tới thì để cô ấy tự sắp

xếp, như vậy, lúc cô rời đi, cũng sẽ không mang đi cái gì từ chỗ anh.

Cuộc sống vẫn là cuộc sống, chỉ cần anh không chủ động, im lặng

phối hợp thì dù một ngày nào đó cô có rời đi anh cũng không bị thương.

Thời Mẫn mua giường đôi, đặt ở giữa tầng trên, đệm chăn gối cũng

chuẩn bị đầy đủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.