YÊU TINH CHÂN DÀI - Trang 179

Mở sách ra, căn gác trở nên yên tĩnh giống như chết.

“Kiến thức về giới tính nam và nữ.” Thời Mẫn, “Em đã sắp xếp lại

mục lục, anh có thể xem thử.”

Từ nhỏ Thời Mẫn đã là đứa trẻ thông minh giỏi học tập phân tích, còn

biết cách chọn lọc tri thức, áp dụng lí luận vào thực tiễn một cách hệ thống.

Lạc Minh Kính trợn mắt há mồm, lúc Thời Mẫn chỉ vào cột tâm lý

cùng độ tiếp nhận kia, nói: “Con người anh phù hợp để em phải chủ động
hơn, ràng buộc, tạo áp lực một cách thỏa đáng thì anh mới có thể thẳng
thắn thể hiện bản thân, nếu không anh sẽ không buông thả bản thân ra.”

“Đừng nói bậy.” Lạc Minh Kính vừa bội phục vừa kinh ngạc: “…Anh

vô cùng thẳng thắn thành thật.”

Thời Mẫn từ chối cho ý kiến: “Tốt thôi, vậy nói cho em biết, anh thích

em không?”

Lạc Minh Kính không trả lời, nhìn nét mặt thì dường như anh còn

đang do dự giữa thích và không thích.

“Em cho anh đáp án.” Thời Mẫn nằm lên người anh, ngón tay tới lui

dọc theo đường cong từ cằm tới cổ, từ từ đi xuống yết hầu chỗ yếu ớt nhất
của con người, sau đó, cô chôn mặt vào cổ anh, cắn hầu kết, nhẹ nhàng ma
sát.

Lạc Minh Kính hít thở dồn dập, ngửa cổ lên, như giao toàn bộ khu vực

này cho cô, anh vươn tay ôm chặt lấy Thời Mẫn.

Thời Mẫn nói: “Lúc con người phản cảm họ sẽ có phản ứng bản năng,

Lạc Minh Kính, đáp án vô cùng rõ ràng. Anh không đẩy em ra mà ngược
lại còn kéo em tới gần hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.