YÊU VÀ HẬN - Trang 163

Giải tán các thái ấp của mình. Sống như một ẩn sĩ với không ai ngoài bọn
què quặt và nông nô để phục vụ hắn. Cho phép cô xử sự hoang dã như một
con thú thay vì nhốt cô lại trong một nhà tu kín như hắn nên làm. Caerleon
đã bị nguyền rủa mà. Bị kết tội bởi những hành vi đen tối của chủ nhân
nó.”

Một cảm xúc u ám làm đỏ thẫm lưng cổ của Marlys. Quý cô Alise nhào
trộn chiếc khăn lanh của cô ta giữa những ngón tay gầy guộc khi Rowena
bước vào giữa Marlys và người phụ nữ. Những người phụ nữ chưa bao giờ
nghe nàng thốt ra một lời nào giờ đang căng ra để nghe giọng nói êm ái của
nàng.

“Bà không có quyền nói như thế.”

“Cô là ai mà bênh vực cho hắn. Chúng tôi biết hắn giữ cô ở đâu vào ban
đêm. Bị xích vào giường của hắn. Bị buộc phải thoả mãn những khao khát
tăm tối nhất và phi tự nhiên nhất của hắn. Cô nên ước hắn chết với mỗi hơi
thở mới phải chứ.” Người phụ nữ lơ đãng vỗ nhẹ mái tóc của cô gái đang
thổn thức trong lòng bà ta.

Rowena cảm thấy một khao khát phi lý muốn bật cười, nhưng những lời lẽ
độc ác ấy phối hợp với nhận thức choáng váng về những cảm giác thực của
nàng đột ngột có vẻ không đáng cười nữa.

Ngay cả với đôi tai của chính nàng, giọng nàng nghe có vẻ mờ nhạt và xa
xôi. “Bà vẫn nợ Sir Gareth một lời tạ lỗi khi ngài ấy quay lại.”

Giọng của Marlys nghẹn ngào với nỗi cay đắng. “Nếu anh ấy quay lại.”

Lời của cô được tiếp theo sau bởi một âm thanh xa xôi, trầm sâu và rì rầm
như đại dương, Rowena ngiêng đầu sang một bên. Quý cô Alise đứng dậy.
Những giọng nói. Giọng đàn ông vươn cao trong bài hát, trầm lắng với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.