YÊU VÀ HẬN - Trang 164

tiếng rung. Và theo sau mỗi hợp xướng trầm bổng là một tiếng sầm vang
vọng, như thể tiếng cồng vang sâu bên dưới nước.

Cô gái tóc nâu vàng ngồi thẳng người lên. “Lạy đức mẹ chúa Trời xin gìn
giữ cho chúng con. Họ đã chết. Chúng ta nghe thấy những thiên sứ của họ.”

Mortimer ném cây đàn luýt sang bên cạnh. “Nếu các thiên sứ hát một bài
hát như thế, thì thiên đàng không phải là nơi cư trú của họ.”

Dàn hợp xướng ma quái vống lên:

Jenny của tôi là một cô nàng bốc lửa
Tình yêu của cô ấy không bao giờ quá nguội lạnh
Với cặp đùi ngọt ngào để bao bọc thanh gươm của tôi
Tôi sẽ không bao giờ trở nên quá già…

Đôi môi Rowena cong lên trong một nụ cười. Cánh cửa khổng lồ rung
chuyển trong bộ khung của nó khi phiến gỗ phá thành thổi tung băng đá và
dộng ầm vào chỗ dừng trên lớp gỗ rắn chắc.

“Các quý bà xinh đẹp của chúng ta từ chối chúng ta tiến vào sao?” Một
giọng nói vang lên không thể lầm lẫn với ai khác ngoài Blaine.

Cánh tay dẻo dai của Mortimer rắn lại với nỗ lực khi anh ta kéo cửa mở ra.
“Họ có thể, nhưng tôi thì không bao giờ.”

Anh ta gần như bị giẫm đạp lên khi các quý bà tràn đến với những tiếng ré
và vô khối nước mắt. Những người đàn ông lướt vào trong để gặp họ. Băng
và tuyết bám trên mỗi sợi vải và râu tóc, biến họ thành những ngọn núi
trắng toát kêu lách tách. Lơ lửng trên những cái sào giữa mỗi hai người đàn
ông treo lủng lẳng những con lợn rừng hoang dã với máu đã đóng bánh và
đông thành đá trên thân thể. Tiếng hoan hô làm rung chuyển gian sảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.