YÊU VÀ HẬN - Trang 18

Irwin gãi đầu bằng chiếc kèn trumpet. “Tôi không tin ông ấy có uống chút
rượu nào. Tôi tin ông ấy tỉnh táo.”

Các anh em trai của Rowena đồng loạt gật đầu, chấp nhận tin tức với vẻ
long trọng đầy bối rối.

Rowena khịt mũi. “Vô lý. Anh có từng trông thấy ông ấy tỉnh táo bao giờ
chưa, Irwin?”

Người anh họ quay nhìn nàng, không thể kềm được vẻ tôn thờ mù quáng
đang chế ngự đôi mắt hiền lành. “Nay. Nhưng anh cũng chưa bao giờ thấy
ông ấy giống như thế này trước đây.”

Rowena nhéo mũi Irwin với vẻ xúc phạm thương mến. “Nếu anh nói ông
ấy tỉnh táo, vậy thì em nói anh đang ngập chìm trong rượu với móng vuốt
tham lam của chính mình.”

Irwin mắc nghẹn với một tiếng khúc khích nho nhỏ. Những người khác bật
cười thành tiếng trước ý tưởng người anh họ với gương mặt nhợt nhạt đang
nốc ừng ực một ly rượu.

“Papa có lẽ chỉ đói thôi,” Rowena loan báo đầy tự tin.

Ánh mắt Freddie Nhỏ trao cho nàng vắng bóng vẻ trách móc đến mức nàng
cúi đầu xấu hổ, ân hận về sự buông thả thiếu suy nghĩ trong ngày hè. Việc
nhắc đến thức ăn đã khởi động tất cả các dạ dày của họ vào cuộc nhào lộn.
Vỏ bánh mì đen rưới mỡ đã làm dịu cơn đói của họ sáng hôm đó chỉ còn là
một ký ức xa vời. Rowena đi đến bức tường, nơi cất giữ cung tên cũ.
Những lời của Freddie Nhỏ đã khiến nàng ngừng bước.

“Những trái táo, Ro à. Chúng ta có thể dành ra một ít. Em có thể nướng
chúng trên than theo cách Papa thích.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.