YÊU VÀ HẬN - Trang 212

con dao găm chí mạng. “Ông đã làm gì cô ấy?” Gareth hổn hển. Máu chảy
thành dòng từ góc môi hắn.

Fordyce bắt đầu nói. “Ai ?” nhưng đủ khôn ngoan để kềm lại. Ông ta tự hài
lòng bằng cách chớp mắt nghiêm nghị cho đến khi ông ta có thể triệu tập
đủ hơi thở để trả lời. Ông ta ra một quyết định không thường được làm
trong cuộc đời mình: Nói sự thật. “Ngài thấy bao nhiêu chàng trai trẻ?”

Gareth nhìn ông ta ngờ vực, cảnh giác với sự lừa bịp. Cả con dao sinh tử
lẫn bàn tay hắn đều không chút đu đưa khi hắn ngẩng đầu lên. “Năm. Và
nếu họ là các chàng trai trẻ, họ thật sự lớn nhanh quá đấy.”

Fordyce khẽ gật đầu như thể đó là điều đương nhiên. “Năm. Vậy thì có lẽ
ngài nên đuổi theo ba người kia và hỏi xem họ đã làm gì cô ấy.”

Năm chàng trai bờm xờm trườn đến gần hơn, những bàn tay vùi sâu trong
vạt áo mà trước đây từng là những ống tay áo. Một cái nhíu mày sửng sốt
chạm vào vầng trán của Gareth. Fordyce cắn lại một nụ cười.

Gareth ngồi tựa trên gót chân. Bùn bẩn bám trên gò má hắn, khiến hắn có
vẻ ngoài hung hiểm như thể mới vừa ra khỏi địa ngục, kéo lê theo những tia
lửa và tro than. “Cậu bé có mái tóc màu bạc đã có cô ấy. Và Irwin – người
kể những câu chuyện. Họ là những người đã mang cô ấy đi sao? Họ có thể
ở đâu?”

Fordyce nhún vai. “Làm sao tôi biết được? Họ có đến với tôi vào đêm qua,
huyên thuyên về kế hoạch ngớ ngẩn nào đó về việc giải cứu Ro.” Ông ta
thêm thắt vào câu chuyện với năng khiếu xây dựng kịch tính điển hình.
“Irwin kể với tôi cô ấy đã đến với cậu ta quỵ luỵ như thế nào, khóc lóc
thảm thương ra sao, và khẩn cầu người hứa hôn hợp pháp giải thoát cô ấy
khỏi cảnh tù tội phi lý của ngài.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.