YÊU VÀ HẬN - Trang 213

Gareth mở miệng rồi đóng lại. Bàn tay giữ con dao sát thương yếu đi. “Và
ông đã từ chối giúp đỡ cô ấy ư?”

Fordyce hít vào. “Tôi đã cá cược. Tôi là một người đàn ông có danh dự.”
Ông ta đẩy lưỡi dao của Gareth sang một bên bằng một ngón tay và ngồi
dậy, nhặt những xác lá khỏi chiếc khăn quàng.

Ánh mắt của Gareth chuyển qua lại giữa Fordyce và con đường. Trán hắn
nhăn lại, tầm quan trọng của quyết định rõ ràng làm hắn đau đớn. Từ ngữ
của hắn nói với chính mình hơn là với Fordyce. “Không thể nói được
những gã ngốc đó sẽ dẫn cô ấy vào điều gì.”

Hắn đứng lên, cao sừng sững trên Fordyce. Gã Nam tước lồm cồm đứng
dậy chỉ để thấy bản thân đang trừng mắt vào chiếc áo giáp dài của Gareth.
Các cậu nhóc đã tăng trưởng chiều cao khổng lồ từ lúc nào vậy nhỉ? Ông ta
ném hai vạt của tấm khăn quàng qua vai và bắt đầu leo lên bờ con mương.
“Bị bám sát quá mức! Có những luật lệ bảo vệ các lữ khách vô tội. Nước
Anh là một vùng đất văn minh. Tại sao, nếu đức vua hay bất kỳ ý niệm mơ
hồ nào…”

Từ ngữ của ông ta tắt ngóm thành tiếng ùng ục khi Gareth bắt lấy hai vạt
khăn quàng cổ của Fordyce và cuộn chúng quanh nắm tay. Ông ta bị giật
mạnh sát vào một thân thể cứng như sắt.

Hơi thở của Gareth nóng hổi bên tai ông ta. “Chưa phải là lần cuối cùng
ông gặp tôi đâu, Fordyce. Tôi sẽ trở lại vì ông. Và nếu tôi thấy cô ấy đi với
ông – nếu tôi phát hiện ra ông nói dối – kể cả luật pháp, hay vua Edward,
hoặc chính Chúa Trời cũng sẽ không ngăn được tôi khỏi giết ông. Ông có
hiểu không?”

Fordyce xoay sở được một tiếng ho mà Gareth coi là đồng ý. Người hiệp sĩ
buông ông ta ra. Ông ta trườn khỏi con mương, không để tâm đến bùn bẩn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.