YÊU VÀ HẬN - Trang 224

Gương mặt của Irwim sa sầm. Bàn tay cậu đâm bổ vào ống tay áo để chà
sát các kho báu của mình.

“Những con ngựa thật tuyệt,” Rowena nói dịu dàng. “Nhưng chúng ta
không thể ăn chúng.” Nàng thụi Irwin khi cậu ấy trao cho con ngựa của
Freddie Lớn một ánh mắt ức đoán.

Trời bắt đầu đổ tuyết thật sự. Nhưng bông tuyết nhẹ như lông vũ đậu trên
tóc của Rowena. Phía trên họ, mặt trời tan biến phía sau một bức màn mây
thấp.

Rowena ráng nặn ra một nụ cười khi nàng leo lên lưng con ngựa cái.
“Chúng ta sẽ đi bất kỳ nơi nào chúng ta muốn. Thế giới là của chúng ta và
chúng ta sẽ tạo ra đường của chúng ta như bất kỳ lữ khách nào sẽ làm. Đói
khát có là gì khi sánh với sự rộn ràng của chuyến phiêu lưu chứ?”

“Phiền phức chết tiệt, tôi nói thế đấy.” Irwin lăn người lên trên ngựa. “Thứ
lỗi cho anh, Ro. Thật không phải khi chửi thề trước mặt em. Dù anh dám cá
em đã nghe những thứ tệ hơn khi sống trong cái tổ của những con rắn độc
quý tộc đó.”

Rowena chuẩn bị phản đối, rồi nhớ lại nàng đã nghe nhiều thứ tệ hơn từ đôi
môi của Marlys. Nàng hạ thấp đầu trong một cái gật vương giả. “Em sẽ ban
tặng sự tha thứ của em lần này, Irwin.”

“Sự rộng lượng mới kinh khủng làm sao,” Freddie Nhỏ thì thầm với nụ
cười mỉm.

Nàng thúc chân vào con ngựa non của cậu . Đồng lòng, họ vòng quanh lâu
đài và bắt đầu băng qua sự trải dài của những cánh đồng hoang xám xịt,
lạnh lẽo. Những cây dương xỉ tàn rụi kêu lắc rắc bên dưới vó ngựa. Gió,
không bị gián đoạn bởi những nhánh cây trơ trụi, quất những hạt tuyết vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.