YÊU VÀ HẬN - Trang 80

sao cô lưỡng lự? Cô sợ sao?”

Nàng nhìn trộm vào trong bóng tối. Marlys ngồi dựa lưng vào tường, đầu
gối kéo lên trong tư thế duỗi chân ngẫu nhiên.

Cá tính bướng bỉnh không điển hình xúi bẩy Rowena đáp, “Nay. Tôi không
sợ.”

Marlys tợp một hơi dài từ túi da đựng rượu dơ dáy trước khi kéo lưng bàn
tay ngang qua miệng. “Anh ấy ngấu nghiến một cô gái quê mùa bé nhỏ
giống như cô chỉ để kích thích sự ngon miệng.” Rowena vuốt thẳng chiếc
váy không thân thuộc để dấu đi sự run rẩy của đôi bàn tay. Marlys đóng nút
túi rượu rồi đặt nó sang một bên. “Anh ấy đã không chạm vào cô, đúng
không?”

Rowena lục lọi ký ức. “Ngài ấy đẩy tôi vào một thân cây bởi vì tôi đã hát
một bài hát mà ngài ấy không hài lòng”

Marlys đứng lên và bước nghênh ngang thẳng đến nàng. Trước khi nàng có
thể buột ra tiếng thở hổn hển, Rowena đã thấy bản thân bị đẩy vào cánh
cửa. Tính hay bắt nạt hẳn là đặc tính của gia đình, nàng nghĩ lạnh nhạt.

“Bài hát nào? Nói cho tôi ca từ,” Marlys rít lên.

Đấu tranh để không rùng mình, Rowena lập lại lời bài hát mà nàng nhớ.
Miệng của Marlys siết chặt trong một nụ cười dữ tợn.

Cô ta đẩy sát gương mặt gần Rowena hơn. “Vào với anh ấy đi. Che dấu nỗi
sợ của cô cho tốt vào. Anh ấy không giết bất kỳ người phụ nữ nào của anh
ấy đâu – dù sao thì không phải gần đây.” Cô ta bao phủ đầu nàng bằng
tràng cười hoang dại, với tay qua Rowena và kéo mở cánh cửa. Rowena bị
đẩy thụt lùi vào trong phòng. Cánh cửa đóng sầm vào mặt nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.