YÊU VẬT - Trang 229

được hoàn cảnh ở đó tồi tệ thế nào. Anh chịu tội lớn, việc này tính ra là tôi
quá đáng.”

Hắc Ngục là thế giới âm u không có ánh sáng mặt trời, khắp nơi tràn ngập
mùi hôi chết chóc, không có chút sức sống nào, chỉ có sự tuyệt vọng không
thể nói thành lời. Yêu quái bị phán chung thân không tự sát thì cũng cam
chịu sa đọa. Để cướp được chỗ có thể phơi nắng một tiếng mỗi ngày, tôi đã
từng đánh nhau với yêu quái khác hơn một năm, từng gãy xương, bị thương
ở mắt, đến giờ vẫn còn lại chút di chứng. Mỗi ngày mỗi đêm, nhớ lại mà
vẫn sởn da gà. Xi Ly Quân ở trong đấy nhiều năm như vậy mà không chết,
quả thật là kỳ tích.

Hắc Ngục rất lớn, chia thành nhiều khu. Xi Ly Quân ở khu phòng chữ
Thiên, tôi ở phòng chữ Địa, cho dù tôi không biết cũng rất bình thường.
Tốc độ nói chuyện của hắn ta hơi ngừng một chút, mỉm cười hỏi: “Cô xưa
nay giảo hoạt, luôn giữ lại ba phần đường sống với quy tắc thiên giới, làm
việc thích lợi dụng sơ hở. Sao lại làm việc tội ác tày trời? Bị phán hình phạt
gì, số nhà tù, ở lại bao lâu? “

Tôi nói thẳng: “Vốn phán không thời hạn nhưng chỉ ở đấy năm trăm năm,
được nộp tiền bảo lãnh ra ngoài.”

Xi Ly Quân nghiêng đầu, nửa đùa nửa thật hỏi: “Nộp tiền bảo lãnh phải do
thượng tiên bảo đảm, tư sắc của cô vẫn chưa đủ để dụ dỗ thượng tiên thiên
giới đâu.”

Giờ là Xi Ly Quân ban đêm đang nói chuyện với tôi, thế nên chuyện gì
cũng có thể nghĩ đến quy tắc ngầm. Tôi nhịn xúc động muốn hộ xuống, giải
thích với hắn ta: “Bắt tôi vào Hắc Ngục là Tất Phương Thần Điểu, là cô gái
tên Hồng Vũ đó. Cô ấy là môn đồ của Chân Hư Thiên Quân, nên tìm sư
phụ cô ấy xin người bảo lãnh cho tôi, rồi tìm Lam Lăng ngu xuẩn chịu
trách nhiệm giám sát, lấy điều kiện ra ngoài giúp thu thập yêu quái lợi hại
thả tôi ra.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.