YÊU VẬT - Trang 230

Chồn yêu nghe vậy, kêu lên: “Tên Sư tử yêu lợi hại mười năm trước vào
ngục kia không phải đã nói hắn bị con mèo ném vào đây à?” Sau đó hèn
mọn nói, “Thì ra cô là con chó săn của thiên giới!”

“Rõ ràng là mèo cơ mà!” Tôi nóng nảy, chỉ vào William vẫn lăn lộn giãy
dụa trên mặt đất, chứng cứ rõ ràng có sức thuyết phục, “Mèo với chó rất
khác nhau đấy!”

Giờ tôi và Hồng Vũ ở cùng nhau, quan hệ thân thiết, Hồng Vũ là thần điểu,
từ nhỏ đã thân với thiên giới. Tôi không nói dối, Xi Ly Quân cũng không
tìm ra sơ hở gì trong lời tôi nói, thản nhiên hỏi: “Phạm nhân bị giam cả đời
thuộc loại cực kỳ tàn bạo, không phải chỉ một câu của Tất Phương Thần
Điểu là có thể được thả ra?”

Tôi ấp úng nói: “Đại khái là sư phụ thích nghịch đệm thịt của tôi, đáng tiếc
không con mèo nào thích ông ấy, cho nên ông ấy thu tôi làm đồ đệ.”

Sư phụ tôi Chân Hư Thiên Quân nhìn vẻ ngoài rất nghiêm túc lạnh lùng,
nhưng trong lòng có một bí mật nhỏ không muốn ai biết. Ông ấy có sở
thích kỳ quái là sờ động vật nhỏ, nhưng dáng vẻ ông ấy hung dữ, có khí thế
trời sinh không được động vật thích cực kỳ nghiêm trọng. Dù là con thỏ,
chó hay là mèo, chỉ cần ông ấy đến phía đông, đám thú liền trốn về phía
tây, tới gần hơn nữa thì tứ chi run rẩy, miệng sùi bọt mép. Khi đó hai kẻ dễ
bắt nạt là vẹt và William chưa đến, đồ đệ duy nhất của ông ấy là Hồng Vũ
không chỉ hay cáu còn là Tất Phương Điều muốn sờ cũng không được,
khiến ông ấy vô cùng oán hận. Cơ duyên xảo hợp, Hồng Vũ đi cầu xin ông
ấy, ông ấy thấy mèo tôi da lông bóng loáng trơn nhẵn xinh đẹp, đệm thịt
chân trước hồng hào mềm mại liền đồng ý. Sau đó tôi mới phát hiện ra ở
bên cạnh ông ấy không hạnh phúc bằng lúc Hắc Ngục. Tôi đã tốn rất nhiều
công sức, giở ra rất nhiều thủ đoạn mới thoát khỏi tay kẻ có khí thế làm tất
cả động vật nhỏ chán ghét này, trở lại nhân gian…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.