YÊU VẬT - Trang 41

“Thôi, chuyện của con người liên quan gì đến chúng ta? Chó ngốc, tôi đưa
anh đi xem trò vui.” Tôi lấy hai tờ khế ước từ trong hòm ra, thừa dịp ban
đêm gió mát, cùng anh ta nhảy lên nóc nhà, hăng hái đến thẳng chỗ của
Thuộc Thiên.

Khi tôi bước vào văn phòng của Thiệu Thiên ở tầng trên cùng tòa cao ốc
cao nhất thành phố G, ông ta đang lo âu bất an nhìn cửa sổ thủy tinh sát đất
sau lưng. Cả thành phố đắm chìm trong ánh đèn neon lộng lẫy, át đi ánh
sáng của các vì sao trên trời.

“Cô đã đến rồi?” Ông ta hơi sợ hãi lại có chút chờ mong.

Tôi đứng trên thảm Ba Tư, lặng lẽ đi qua, ghé vào bên người ông ta, đưa
một tờ khế ước tới trước mặt ông ta, cười nói: “Đây là khế ước năm đó ông
ký kết với tôi, mở to đôi mắt chó của ông ra mà nhìn cho kĩ đi.”

William vội vàng đứng thẳng, trợn to hai mắt.

“Này, điều đó không thể nào…” Thiệu Thiên ngạc nhiên cầm khế ước, lắp
bắp nói, “Khế ước tôi ký với cô chỉ dùng hai năm để hai năm tuổi thọ thôi
sao? Không… Không phải hai mươi năm?”

“Vô nghĩa, Dạ Đồng tôi là yêu quái! Sao có thể bắt nạt một thằng nhóc”
Tôi ngồi luôn lên bàn làm việc to lớn của ông ta, gõ đầu ông ta nói: “Lúc ấy
thấy đùa các người rất vui nên chỉ đùa một chút thôi, mệt ông còn dám vác
mặt tới cửa. Bảo sao tôi không tìm được tờ khế ước hai mươi năm nào!”

Thiệu Thiên suy sụp ngồi xuống, dường như già đi rất nhiều, ông ta lẩm
bẩm lặp đi lặp lại “Hai năm… chỉ hai năm…”

“Quên đi, chỉ có hai năm, trả lại cho ông đấy, ai bảo tôi là con mèo yêu
rộng lượng.” Tôi rộng lượng vẫy vẫy tay, mảnh nhỏ màu đen bay bay trong
không trung, dấy lên ngọn lửa màu đen sau đó biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.