YOKO - NGƯỜI BẠN VÔ CÙNG ĐẶC BIỆT CỦA TÔI - Trang 67

– Gã chỉ diễn trước mặt chúng ta thôi! – Nó thì thầm với Lukas. Trước

khi Lukas kịp đáp lại, Pia đã nhảy ra chỗ Kellermann và hét lên: – Để Yoko
yên, đồ sát hại động vật kia!

Kellermann giật bắn mình và buông bàn tay Yoko ra. Nhưng Yoko lại

với lấy tay gã và nắm trìu mến.

Pia chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì cả. Chuyện gì xảy ra ở đây thế này?

Lúc đó Kellermann quay về phía nó và nói với giọng hiền từ, không

giống giọng hiền từ giả tạo tý nào:

– Pia, cháu nói đúng lắm. – Gã xấu hổ nhìn xuống sàn và tiếp tục: – Kẻ

sát hại động vật, đúng, rất tiếc điều đó không hẳn sai. Ta là một thằng điên,
thằng ngu, một con quỷ dữ. Nhưng Người Tuyết của cháu đã giúp ta nhìn
thấu mọi sự.

Pia ngạc nhiên. Kellermann đã nói “Người Tuyết của cháu".

– Nó đã giúp ta hiểu được chú gấu và cảm nhận được nỗi nhớ nhà của

gấu. Ta sẽ đưa trả cả hai về Himalaya. Không ai phải chết ở đây với trái tim
tan nát cả. – Kellermann gãi đầu và trông rất ăn năn. – Ta sẽ không bao giờ
làm ăn với tên Van Sneider đó nữa. Hắn ta là đồ vô lương tâm. Hắn kiếm
tiền từ động vật, nhưng chẳng yêu thương chúng gì cả.

– Nhưng chính ông cũng thế đấy thôi! – Lukas xen vào. – Ông nhồi các

con thú và sống giữa những cái xác vô hồn. Chẳng có ai yêu động vật mà
lại làm như thế cả!

Kellermann húng hắng. Giọng gã khản lại.

– Có lẽ với cách nhìn của cháu thì ta là kẻ không yêu động vật. Nhưng

chuyện lại hoàn toàn khác. Ta không muốn xa chúng và muốn có những con
vật ta yêu thích ở bên mình, cả khi chúng đã mất. Mãi mãi.

– Nhưng những con thú sống cần ông, chứ không phải những con đã

chết! – Marcella chen vào.

– Điều đó đúng, cô bé, đúng thế. Ta thực sự đã quên mất điều đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.