ZARATHUSTRA ĐÃ NÓI NHƯ THẾ - Trang 332

ngươi chớ ngạc nhiên! Ta có vẻ bất nhã chăng? Nhưng nơi đây là triều đình
của ta.
Về con người thượng đẳng của ngươi, ta sẽ đến tìm ngay người đó trong
những cánh rừng này: tiếng kêu của y đã phát ra từ đó. Có lẽ một con dã
thú đang hăm dọa y.
Y đang ở trong lãnh địa của ta: ta không muốn có điều bất hạnh xảy đến
cho y nơi đây! Và thực ra, trong vùng ta cư ngụ, có rất nhiều thú hoang”.
Dứt lời, Zarathustra toan cất bước, lúc ấy, viên bốc sư bảo:
“Hỡi Zarathustra! Ngài là một tên xỏ lá ba que! Ta biết rõ mà: ngài muốn
tránh gặp ta! Ngài thích ẩn trốn trong rừng sâu, và thích theo đuổi những
con thú hoang!
Nhưng chuyện ấy sẽ giúp ích gì được cho ngài? Dẫu sao thì đến tối ngài
cũng sẽ gặp lại ta; ta sẽ ngồi trong hang đá của ngài, kiên nhẫn, nặng nề
như một khúc gỗ, ta sẽ chờ đợi”.
“Cầu mong như vậy! Zarathustra nói lớn và bỏ đi, - những gì thuộc về ta
trong hang đá cũng thuộc về ngươi, hỡi tân khách của ta!
Nếu còn tìm thấy được mật ngon ở đó, ngươi cứ liếm cho đến khi hết sạch
đi, hỡi con gấu cẳn nhẳn, và hãy lắng dịu tâm hồn ngươi xuống! Bởi vì
chiều nay cả hai chúng ta đều sẽ vui vẻ,
- vui vẻ và hài lòng rằng ánh ngày đã tắt! Và cả chính ngươi cũng phải
khiêu vũ theo âm thanh những ca khúc của ta, như thể ngươi đã là con gấu
thông thái của ta.
Ngươi chẳng tin ư? Ngươi lắc đầu? Vậy thì hãy đi đi, hỡi con gấu già!
Nhưng ta, ta cũng là một viên bốc sư”.


Zarathustra đã nói như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.