ZARATHUSTRA ĐÃ NÓI NHƯ THẾ - Trang 376

tươi như thế là cùng. Im lặng!
- “Hạnh phúc! Phải có ít thứ dường nào để có đủ hạnh phúc!” Xưa kia ta đã
nói như thế và tưởng rằng mình khôn ngoan trí huệ. Nhưng đấy chính là
một sự báng bổ; giờ đây ta đã học biết được điều ấy. Những kẻ điên cuồng
trí huệ nói bằng một ngôn ngữ tốt đẹp hơn nhiều.
Hạnh phúc là cái gì bé nhỏ nhất, im lặng nhất, nhẹ nhàng hiu hắt nhất, tiếng
xào xạc của một con thằn lằn bò trong cỏ dại, một hơi thở, một sự trườn
lướt, một cái nháy mắt - điều chẳng quan hệ gì lại tạo thành hạnh phúc
tuyệt vời nhất. Im lặng!
Chuyện gì đã xảy đến cho ta? Hãy lắng nghe! Thời gian đã chạy trốn rồi
chăng? Ta đã không té ngã?… Hãy lắng tai! Ta đã không bị té ngã vào cái
giếng sâu của thiên thu vĩnh cửu đấy sao?
Chuyện gì đang xảy đến cho ta?... Im lặng! Ta đã bị đánh trúng vào quả
tim? Hỡi ôi!… Đúng vào quả tim! Ồ, hỡi quả tim ta ơi, hãy vỡ tan, hãy vỡ
tan thành từng mảnh sau một hạnh phúc như thế, sau một cú đánh như thế!
Sao? Thế giới chẳng vừa thành tựu đấy sao? Tròn đầy và chín mọng? Ôi!
Quả cầu tròn mượt óng vàng

[1]

- quả cầu sẽ bay bổng về đâu? Có phải ta

đang chạy đuổi theo sau nó! Suỵt!
Im lặng -” (vào lúc đó, Zarathustra vươn vai duỗi thân và cảm thấy rằng
mình đang nằm ngủ). Zarathustra tự bảo:
“Đứng dậy, đồ mê ngủ! Đồ lười biếng ngủ ngày!

[2]

Nào, đứng lên đi, hỡi

đôi chân già lão! Đến giờ rồi, đã đúng giờ rồi! Mi còn phải vượt qua bao
quãng đường dài nữa.
Mi đã ngủ nghê thả cửa, trong bao nhiêu lâu rồi? Trong một nửa thiên thu!
Nào, bây giờ đứng dậy đi thôi, hỡi quả tim già lão của ta. Sau một giấc ngủ
miệt mài như thế, phải cần có bao nhiêu thời gian để đánh thức mi dậy?”
(Nhưng Zarathustra đã thiếp ngủ trở lại và linh hồn hắn cưỡng kháng tự vệ
và lại dàn trải rộng ra). - “Hãy để ta yên! Im lặng! Thế giới chẳng vừa
thành tựu đấy sao? Ô! Quả cầu tròn mượt óng vàng đó!”
“Đứng lên đi, tên trộm vặt, đồ lười biếng!

[3]

Zarathustra bảo. Sao? Cứ

vươn tay duỗi chân, ngáp dài, rơi té xuống đáy những cái giếng sâu mãi hay
sao? Mi là ai thế? Hỡi linh hồn ta!” (Vào lúc đó, Zarathustra hoảng kinh vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.