ZARATHUSTRA ĐÃ NÓI NHƯ THẾ - Trang 377

một tia sáng mặt trời rớt từ trên cao xuống ngay mặt hắn). Zarathustra thở
dài, ngồi dậy:
“Hỡi trời xanh trên đầu ta, mi đang nhìn ta đấy à? Mi đang lắng nghe linh
hồn kỳ lạ của ta?
Khi nào mi sẽ uống lấy giọt sương đã rơi trên tất cả mọi sự vật trần gian?
Khi nào mi sẽ uống lấy linh hồn kỳ lạ này?
Hỡi giếng sâu của thiên thu vĩnh cửu! Hỡi hố thẳm hoan say kinh hãi của
buổi ngọ thiên! Khi nào mi sẽ hút lấy linh hồn ta vào trong sâu thẳm của
mi?”

Zarathustra đã nói như thế, rồi hắn đứng dậy khỏi chỗ nằm dưới gốc cây cổ
thụ, như thể đứng dậy khỏi một cơn say cuồng kỳ lạ, và ô kìa, mặt trời vẫn
còn nằm trên đỉnh đầu hắn. Căn cứ vào sự kiện đó, người ta có thể kết luận
một cách hợp lý rằng ngày hôm đó Zarathustra đã thiếp ngủ chẳng được
bao lâu.

[1]

“Ôi! Quả cầu tròn mượt óng vàng”, thực ra phải dịch là “chiếc vòng

tròn mượt ửng vàng” vì ở đây Nietzsche chơi chữ với chữ Reif (danh từ):
chiếc vòng, và reif (tính từ): chín vàng. Dịch là quả cầu để nhắc đến quả
đất, nhưng vẫn không quên ý nghĩa của vòng tròn.

[2]

[3]

“Đồ lười biếng ngủ ngày!” dịch chữ Tagedieb: kẻ lười biếng nhác

nhớm; phân tích nghĩa đen, Tagedieb còn có nghĩa “kẻ ăn trộm giờ giấc ban
ngày”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.