ZARATHUSTRA ĐÃ NÓI NHƯ THẾ - Trang 41

Còn ngươi, người bạn đồng hành đầu tiên của ta, xin hãy an nghỉ! Ta đã
mai táng ngươi cẩn thận trong lòng cây rỗng, ta đã cẩn trọng đề phòng cho
ngươi khỏi bị sói tha.
Nhưng ta rời ngươi đây, thời gian đã trọn rồi. Giữa hai buổi bình minh, một
chân lý mới đã hiện đến với ta.
Ta chẳng nên làm người chăn chiên, cũng chẳng nên làm kẻ đào huyệt. Ta
sẽ chẳng bao giờ ngỏ lời với dân chúng; đây là lần cuối cùng, ta ngỏ lời với
một xác chết.
Ta muốn tìm gặp những con người sáng tạo; những con người gặt hái và
vui hưởng: ta muốn chỉ cho họ thấy bảy sắc cầu vồng cùng tất cả những bậc
thang dẫn đến Siêu nhân.
Ta sẽ ca hát bài ca của ta cho những nhà ẩn sĩ, những con người hai bóng
trong cô đơn; và cho bất luận ai còn tai nghe được những điều kỳ diệu, ta sẽ
làm tim ta trĩu nặng vĩnh phúc tuyệt vời.
Ta tiến bước về mục tiêu của ta, ta đi trên con đường của ta; ta sẽ nhảy qua
đầu những kẻ ngập ngừng do dự và những kẻ trì chậm lối đi. Bước đi của ta
sẽ là sự suy tàn của bọn chúng!”

10

Zarathustra tự nhủ lòng mình như thế, trong khi mặt trời nằm trên thiên
đỉnh; rồi hắn ngước mắt nhìn dò hỏi - vì hắn nghe trên đầu mình tiếng kêu
sắc lạnh của một con chim. Và kìa! Một con ó lượn thành những vòng tròn
rộng trên trời, và một con rắn treo tòn ten nơi cổ ó, không giống như một
con mồi nhưng như một người bạn: vì rắn quấn vòng quanh cổ ó.
“Những con thú của ta!” Zarathustra bảo thế và lòng hắn dấy lên nỗi hân
hoan êm ả.
“Con vật kiêu hãnh nhất dưới ánh mặt trời và con vật giảo hoạt nhất dưới
ánh mặt trời - chúng đã lên đường trong sự biết ơn.
Chúng đã muốn biết xem liệu Zarathustra có còn sống không. Thật ra, ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.