ZARATHUSTRA ĐÃ NÓI NHƯ THẾ - Trang 434

Ta bị xô dạt đến đằng kia, linh hồn ta đang khiêu vũ. Nhiệm vụ thường
ngày! Nhiệm vụ thường ngày! Ai phải là vị chủ nhân của thế giới?
Mặt trăng vô ngần tươi mát, gió lặng câm. Hỡi ôi! Hỡi ôi! Các ngươi đã cất
cánh bay đủ cao chưa? Các ngươi đã khiêu vũ: nhưng một chiếc chân
không phải là một chiếc cánh.
Hỡi những kẻ khiêu vũ tuyệt vời, giờ đây mọi niềm vui đều đã qua đi.
Rượu đã biến thành cặn đắng, mọi ly tách đều trở thành mỏng mảnh, những
ngôi nhà mồ bập bẹ.
Các ngươi đã bay chưa đủ cao: giờ đây các ngôi nhà mồ bập bẹ! “Hãy cứu
vớt những người chết! Tại sao đêm tối quá lê thê? Mặt trăng không làm
chúng ta say cuồng được sao?”
Hỡi những người thượng đẳng, các ngươi hãy cứu vớt những ngôi nhà mồ,
hãy đánh thức những thây ma dậy! Hỡi ôi! Tại sao con sâu hãy còn đục
khoét nữa? Giờ đang đến, nó đang đến,
- tiếng chuông vang vọng vi vu, quả tim hãy còn khò khè, con sâu đang
gặm nhấm, con mọt gỗ, con sâu của quả tim. Hỡi ôi! Hỡi ôi! Trần gian thì
sâu thẳm
!

6

Hỡi cây thất cầm dịu ngọt! Hỡi cây thất cầm dịu ngọt! Ta yêu tiếng âm
nhạc của ngươi, thứ tiếng của con cóc đang say! Như thứ tiếng đang đến
với ta từ xa, từ một ngày xưa xa xôi, từ những ao hồ diệu vợi của tình yêu!
Hỡi quả chuông già nua! Hỡi cây thất cầm dịu ngọt! Tất cả những đau khổ
đã xé nát lòng ngươi, nỗi đau khổ của người cha, nỗi đau khổ của những
người cha, nỗi đau khổ của đấng tổ tiên. Ngôn ngữ của ngươi đã chín muồi,
- ngôn ngữ ấy đang chín muồi như mùa Thu và buổi xế trưa óng vàng và
quả tim ẩn sĩ của ta; giờ đây ngươi lên tiếng: chính thế giới đã chín muồi,
quả nho đang nâu sẫm lại,
- giờ đây, trần gian muốn chết, chết vì hạnh phúc tràn trề. Hỡi những người
thượng đẳng, các ngươi không cảm thấy điều ấy hay sao? Một cách bí mật,
một mùi vị lửng lơ;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.