ZAZIE TRONG TÀU ĐIỆN NGẦM - Trang 148

— Có một cuốn ở kia kìa. (động tác)
— Ái chà! - Gã nói, vẻ thán phục - Hơn nữa, bà lại còn là một trí thức.
Nói thế rồi gã chẳng hề nhúc nhích.
— Ông có muốn tôi đi lấy ra không? - Marceline hỏi một cách nhỏ nhẹ.
— Không, hãy “mặc tôi”!
Gã đi lấy cuốn sách từ trên giá xuống, vẻ cảnh giác, không lơi mắt khỏi

Marceline. Rồi gã quay trở lại, mở sách ra và tra tìm một cách khó nhọc,
hoàn toàn bị cuốn hút vào công việc này.

— Nào, xem xem nào… v-a… v-s… v-t… Không có trong này.
— Phải tìm ở phía trước những tờ màu hồng.
— Thế trong những tờ màu hồng thì có cái gì? Toàn những điều bậy bạ,

tôi dám chắc thế

[72]

Tôi có nhầm đâu, lại bằng tiếng La-tinh nữa chứ, ve-

ghít-ma-in-nít

[73]

, veritas odium ponit

[74]

, victis honos

[75]

… Cũng chẳng có

nốt!

— Tôi bảo ông là trước các trang màu hồng cơ mà.
— Khỉ, sao mà lại rắc rối thế! À, mãi mới thấy những từ mà ai cũng

biết… Vestalat… Vésulien… Vétilleux…

[76]

Rồi! Đây rồi! Lại trên đầu trang

nữa chứ. Lại cả dấu nọ, dấu kia, dấu của khỉ nữa chứ. Vêtir… Je vêts, tu
vêts, il vêt, nous vêtons, vous vêtez… Vous vêtez… Hóa ra đúng thế thật.
Buồn cười nhỉ, thực sự là buồn cười! Nào, thế còn “cởi” thì sao nào…
Dévêtir, nó đây rồi… Động từ dévêtir chia giống động từ vêtir… Vậy phải
nói là dévêtez-vous à?

— Thế nào? - Bất ngờ, gã hét tướng lên - Thế nào? Người đẹp của tôi,

dévêtez-vous! Tốc độ lên! Cởi hết ra! Cởi sạch ra!

Và hai mắt của gã ngầu lên những máu. Nhưng lúc ấy, Marceline cũng đã

biến mất hoàn toàn và không kém phần bất ngờ.

Một tay xách chiếc va-li, tay kia vịn vào những mố đá nhô ra trên tường,

chị cứ men men dọc cầu thang mà di chuyển một cách dễ dàng… Chỉ còn
một vài sải cẳng khoảng hơn ba mét một tí là chị kết thúc cuộc hành trình
của mình.

Marceline đã khuất sau góc phố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.