ZAZIE TRONG TÀU ĐIỆN NGẦM - Trang 19

Nó phẫn nộ.
— Tôi thì, - Charles nói - cho tôi một cốc beaujolais.
Gabriel bảo:
— Cho tôi một cốc sữa pha xi-rô - Anh hỏi Zazie - Còn cháu?
— Cháu nói rồi: một ca-cô-ca-lô.
— Cô ấy đã bảo là không có.
— Nhưng cháu muốn mỗi ca-cô-ca-lô thôi.
— Cháu có muốn mấy cũng chẳng được - Gabriel nói, hết sức bình tĩnh -

Cháu biết rõ là không có rồi còn gì.

— Tại mà làm sao ở đây lại không có? - Zazie hỏi cô phục vụ.
— Tại vì (động tác).
— Một cốc panaché vậy? - Gabriel gợi ý - Zazie, cháu thấy thế nào?
— Một ca-cô-ca-lô, cháu không muốn gì khác.
Tất cả mọi người đâm ra nghĩ ngợi. Cô phục vụ gãi gãi một bên đùi.
— Ngay cạnh đây thì có - Cuối cùng thì cô ta cũng nói ra - Bên cửa hàng

của ông người Ý.

— Thế nào, - Charles hỏi - cốc beaujolais của tôi đã đến chưa?
Cô ta vào lấy. Gabriel đứng dậy, không bình luận gì. Anh vụt biến đi một

thoáng rồi trở lại với một cái chai có hai ống hút thò ra trên miệng. Anh đặt
nó trước mặt Zazie.

— Đây nhé, bé con nhé - Anh nói bằng một giọng rất hào phóng.
Không một lời nào, Zazie cầm lấy cái chai và bắt đầu chơi luôn điệu “tu,

tù, tù”.

— Đấy, ông thấy không, - Gabriel nói với bạn - có khó gì đâu. Đối với trẻ

con, chỉ cần hiểu chúng là xong ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.