ZAZIE TRONG TÀU ĐIỆN NGẦM - Trang 27

— Cái chuyện ông thíc hay ông không thíc, ông nghe chưa? Tôi cóc cần

biết.

— Xin lỗi. Tôi cho cậu thuê nhà này không có trẻ con, bây giờ cậu có một

đứa mà không được sự đồng ý của tôi.

— Sự đồng ý của ông, ông có biết là tôi sẽ nhét nó vào đâu không?
— Tôi biết, tôi biết, từ đây đến lúc cậu làm tôi mất cả danh dự vì cô cháu

của cậu, sẽ chẳng mấy đâu.

— Không thể nào lại vô thông minh như ông được, ông có hiểu vô thông

minh nghĩa là thế nào không, hả đồ ngu?

— Đấy đấy, - Turandot bảo - bắt đầu rồi đấy.
— Anh ba hoa, - Xanh-lá-cây nói - anh ba hoa, anh chỉ biết ba hoa.
— Bắt đầu cái gì? - Gabriel hỏi, đe dọa ra mặt.
— Cậu bắt đầu nói năng diễn đạt với cái lối rất chướng tai.
— Hắn bắt đầu chọc tức anh đấy - Gabriel bảo với Marceline.
— Anh đừng cáu - Marceline nói một cách dịu dàng.
— Tôi không muốn có một con nhóc con khốn nạn trong nhà tôi -

Turandot nói bằng một ngữ điệu thống thiết.

— Tôi mặc mẹ ông! - Gabriel gào lên - Ông nghe thấy không, tôi mặc mẹ

ông.

Anh nện nắm đấm xuống bàn, nó toạc ra đúng chỗ mà lệ thường bàn nào

cũng hay bị. Cái lồng chim rơi xuống thảm, theo sau là chai xi-rô, bình rượu
xơ-ri, mấy cái ly nhỏ và đống đồ làm móng lủng củng. Xanh-lá-cây kêu than
tru tréo, nước xi-rô chảy vào cái bao bằng da, Gabriel thét lên một tiếng thét
vô vọng và nhào xuống để nhặt món đồ bị ô nhiễm. Vì làm thế mà anh xô đổ
cả cái ghế anh đang ngồi xuống đất. Một cánh cửa mở ra.

— Cái cứt gì thế! Không để người ta ngủ yên nữa sao?
Zazie mặc một bộ pyjama. Con bé ngáp rồi nhìn Xanh-lá-cây với vẻ thù

địch.

— Đây đúng là một của hàng bán thú - Con bé tuyên bố.
— Anh ba hoa, - Con Xanh-lá-cây nói - anh ba hoa, anh chỉ biết ba hoa.
Hơi bị trộ, con bé lơ con vật đi, quay sang để ý đến Turandot, nó hỏi cậu

nó về nhân vật này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.