ZAZIE TRONG TÀU ĐIỆN NGẦM - Trang 80

— Một phút, - Zazie nói - mình đang bàn về ai đây? Về đàn ông hay đàn

bà?

— Về đàn ông đối với cháu, đàn bà đối với tôi.
— Không thể so sánh được - Zazie nói.
— Cháu không nhầm.
— Ông thật buồn cười! - Zazie bảo - Ông không bao giờ biết là mình nghĩ

gì cả. Chắc thế thì mệt mỏi lắm. Có phải tại vì vậy mà ông rất hay có vẻ
nghiêm trang không?

Charles cố mỉm cười.
— Thế tôi, tôi có vừa ý ông không?
— Cháu chỉ là một cô bé con.
— Có những đứa chỉ mười lăm tuổi đã lấy chồng, có khi chỉ mười bốn.

Có những người đàn ông họ thích thế.

— Thế thì, tôi, tôi có vừa ý cháu không?
— Tất nhiên là không - Zazie trả lời rất đơn giản.
Sau khi đã được nếm qua cái sự thật hiển nhiên này, Charles nói tiếp với

những ngôn từ sau:

— Cháu biết không, cháu có những ý nghĩ lạ lùng so với tuổi của cháu.
— Đúng thế, tôi cũng chẳng biết tôi kiếm chúng ở đâu ra nữa.
— Tôi không phải là người có thể trả lời cháu về điều đó.
— Tại sao người ta có thể nói ra điều này mà điều khác thì không?
— Nếu không nói ra những điều mà mình cần nói thì sẽ làm cho người

khác không hiểu được mình.

— Thế ông, ông có nói ra những điều ông cần nói để làm cho mọi người

hiểu được ông hay không?

— (động tác)
— Nhưng mình có bắt buộc phải nói tất cả những điều mà mình nói ra

đâu, mình có thể nói những điều khác. - (động tác)

— Hãy trả lời đi chứ!
— Cháu làm tôi mệt cái đầu quá. Đấy có phải là những câu hỏi đâu.
— Có chứ, đấy là những câu hỏi. Nhưng là những câu hỏi mà ông không

biết trả lời thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.