ZAZIE TRONG TÀU ĐIỆN NGẦM - Trang 89

người theo phương pháp suy luận, những người khác theo linh tính, kết luận
là phải có bồi dưỡng. Người ta bắt đầu quyên góp và đặt số tiền lên đùi anh
chàng đáng thương, gương mặt anh lúc này vừa tươi tắn trở lại, do nỗi đau
đớn đã đi qua hơn là do lòng biết ơn, vì số tiền kia quả là không đáng kể.

— Tất cả những việc này hẳn là khá kỳ dị đối với các vị - Anh nói một

cách e dè ngượng nghịu với đám khách du lịch.

Một bà nói được tiếng Pháp tương đối lịch thiệp bày tỏ quan điểm chung:
— Thế nhà nguyện Sainte-Chapelle thì sao?
— À… - Gabriel nói và vung mạnh tay.
— Anh ta xắp nói đấy! - Cái bà đa-sinh-ngữ nọ bảo những người cùng nòi

giống với bà ta bằng thứ ngôn ngữ bẩm sinh của họ.

Một vài người, quá khích lệ, leo lên đứng trên dãy ghế dài để đừng bỏ sót

một tí gì, không những bài diễn thuyết mà cả những điệu bộ. Gabriel hắng
giọng để thêm tự tin.

Nhưng Zazie lại bắt đầu.
— Ái ui! - Gabriel rên rõ mồn một.
— Khổ cho anh ta! - Bà kia kêu lên.
— Quỷ con - Gabiel thì thầm và xoa đùi.
— Cháu í, - Zazie nói vào lỗ tai anh - đèn đỏ tới là cháu sẽ tếch. Cậu biết

là cậu phải làm gì rồi đấy.

— Nhưng rồi mình làm thế nào để đi về nhà? - Gabriel rên rỉ nói.
— Nhưng cháu đã nói với cậu là cháu chưa muốn về cơ mà.
— Nhưng họ sẽ đi theo m…
— Nếu hai cậu cháu không xuống xe, - Zazie nói với giọng tàn nhẫn -

cháu sẽ bảo họ rằng cậu là một gã đồng tình luyến ái.

— Thứ nhất, - Gabriel nói một cách ôn hòa - chuyện ấy không đúng, thứ

hai, họ sẽ chẳng hiểu gì.

— Nếu không phải thì tại sao cái lão dâm dục lại nói thế với cậu?
— Xin lỗi nhé (động tác). Chẳng có gì để chứng minh đấy là một tên dâm

dục cả.

— Cậu cần gì nào?
— Cậu cần gì? Cần những sự việc cụ thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.