nhân viên chính thức, chị phải được trả tiền cho việc làm thêm giờ vào bất
cứ thời điểm nào ngoài giờ hành chính.
Trong trường hợp này, nếu làm việc hơn 40 tiếng một tuần, chị sẽ phải
được trả gấp rưỡi. Chấm hết. Không cần phải bàn cãi nữa. [Nhưng tôi
không quan trọng điều đó, thực sự…]
Tôi hiểu điều chị định nói, Margie, nhưng hãy để tôi giải thích thêm. Vấn
đề không phải là sự nhiệt tình của nhân viên – bảng lương và giờ làm
không quan trọng điều đó. Chuyện làm thêm giờ có được phê chuẩn hay
không sẽ không được bàn đến ở đây, mà đơn giản là nhân viên có làm việc
trong giờ làm thêm không? Chị cũng phải đảm bảo luôn nghỉ giải lao và
nghỉ trưa như quy định, đó là lý do mà hàng ngày tôi đều yêu cầu mọi
người hãy rời bàn làm việc và ra ngoài hít thở không khí trong lành. Điều
đó không chỉ tốt cho sức khỏe của nhân viên mà còn ngăn chặn việc mọi
người buôn điện thoại suốt giờ nghỉ trưa hoặc làm các công việc khác.
Trên thực tế, một số công ty kỷ luật nhân viên làm thêm giờ khi không
được cho phép. Có thể họ coi đó là một vấn đề nghiêm trọng. Còn ở đây,
tôi rất cảm kích trước đạo đức nghề nghiệp và sự nhiệt tình của chị, đã đặt
nhu cầu của công ty lên trước nhu cầu bản thân. Nhưng chúng tôi không
muốn làm bất cứ điều gì có khả năng xâm phạm đến nguyên tắc làm thêm
giờ. Tôi hy vọng chị hiểu rõ nhắc nhở mang tính xây dựng trên tinh thần
khách quan này. [Vâng, từ giờ tôi sẽ tuân thủ đúng quy định.]
Tốt rồi, cảm ơn chị. À, vẫn còn một điều nữa: Công ty sẽ trả cho chị lương
ba giờ làm việc tối qua. Chị cũng hãy kiểm tra lại số giờ làm thêm của chị
trước đây, và công ty sẽ trả thêm cho chị. Hãy cam đoan với tôi là từ nay
trở đi chúng ta sẽ không có thêm bất cứ sự ngạc nhiên nào mỗi khi bàn đến
vấn đề làm thêm ngoài giờ nữa nhé. [Được thôi, Paul, nhất định thế.]
Bạn đã khẳng định quan điểm, giải thích lý do căn bản cho yêu cầu của
mình, đồng thời đối xử với nhân viên bằng sự chân tình và tôn trọng, vì vậy