vẫn sẽ trả lương cho anh, do đó anh không phải lo nghĩ về việc tiền lương
bị ảnh hưởng, và tôi muốn anh biết rằng đây là khoản tiền trợ cấp mà anh
nên tận dụng.
Ở nhà, tôi muốn anh suy nghĩ nghiêm túc về việc liệu anh có thực sự muốn
làm việc ở đây hay không. Nếu anh đi làm vào sáng thứ Năm và thực sự
muốn tiếp tục công việc, thì anh sẽ có thêm một nhiệm vụ để hoàn thành
trong khi anh nghỉ việc vào ngày mai.
Nếu quyết định trở lại làm việc vào sáng thứ Năm, anh cần chuẩn bị một
bức thư để thuyết phục tôi rằng anh nhận hoàn toàn trách nhiệm về vấn đề
nhận thức còn tồn tại liên quan tới cách làm việc và hành vi của mình.
Anh sẽ cần phải thuyết phục tôi rằng anh đã nhận ra vấn đề về nhận thức và
một lần nữa cam kết giải quyết vấn đề và rằng chúng tôi sẽ không bao giờ
phải xử lý những chuyện này nữa. Tôi sẽ giữ lá thư đó − không đưa nó vào
hồ sơ nhân sự − nhưng nếu anh còn vi phạm những điều khoản đã cam kết,
anh có thể kết thúc với việc tự sa thải mình.
Tôi sẽ coi đây là một việc làm rất nghiêm túc và điều gì đó có thể là một
thay đổi quan trọng trong phát triển sự nghiệp của anh. Hãy cho tôi biết vấn
đề hay các mối quan tâm, thắc mắc về quyết định tạm nghỉ việc vào ngày
mai.
Giá trị của quyết định cho nghỉ việc có trả lương này là nó thúc đẩy sự sáng
suốt trong việc tự suy nghĩ và tự phê bình mà không cần các hình thức kỷ
luật lũy tiến chính thức. Nhân viên đó sẽ không nghĩ, “Tôi không thể tin
sếp đã khiển trách bằng văn bản và sẽ cắt lương của tôi. Đúng là một người
giám sát khủng khiếp!” Thay vào đó, nhân viên này có xu hướng nghĩ sâu
hơn, “Chà, có lẽ cô ấy đang xem xét vấn đề này khá nghiêm túc. May mắn
là mình sẽ không phải nhận một khiển trách bằng văn bản hay bị trừ tiền
lương. Thật không thể tin rằng cô ấy đã nói sẽ chấp nhận cho mình thôi
việc khi mình đi làm vào sáng thứ Năm và rằng cô ấy sẽ ủng hộ việc mình