vấn pháp lý của công ty trước khi bắt đầu bất kỳ kế hoạch nào, bao gồm cả
việc nói chuyện giải quyết vấn đề.
Lucy, tôi muốn nói chuyện riêng với chị. Tôi để ý đến một vài điều và phải
nỗ lực hết sức để giải quyết nó thật khéo léo và tôn trọng. Tuần trước, chị
trang trí góc làm việc của mình bằng những bức tranh và biểu tượng tôn
giáo, thậm chí có cả nến và chuỗi tràng hạt. Tôi biết chị là người theo đạo
Thiên Chúa, nhưng hôm nay đồng nghiệp Sylvia đã phàn nàn với tôi về
việc không thoải mái khi bước vào góc làm việc của chị. Cô ấy thấy nó
giống như một điện thờ và bất chợt cảm thấy lạc lõng bởi như chị biết đấy,
cô ấy là người Do Thái.
Tôi nghĩ Sylvia sẽ thấy có chút không thoải mái vì cô ấy biết tôi đang trao
đổi với chị về chuyện này, nhưng đây không phải là vấn đề đúng sai. Cũng
giống như tất cả các nhân viên, tôi luôn hoan nghênh cô ấy chia sẻ về bất
cứ điều gì làm cho cô ấy cảm thấy không thoải mái ở văn phòng. Tôi muốn
giải quyết riêng vấn đề này với chị để nhằm đạt được một giải pháp chung.
Lucy, với tư cách là một người quản lý lao động, cần cân bằng quyền thể
hiện bản thân của người này với nhu cầu được thoải mái ở nơi làm việc của
người khác. Điều này thật khó khăn, đặc biệt khi nó liên quan tới tôn giáo,
vì mọi người thường cảm nhận mạnh mẽ về vấn đề này và không giải quyết
nó một cách trực diện. Chị có hiểu hoàn cảnh khó xử của tôi không?
Phải nhắc lại lần nữa là tôi hoàn toàn tôn trọng tín ngưỡng của chị, và liệu
chị có thể giúp tôi giải quyết vấn đề này không?
Tất nhiên, đó thực sự là một câu hỏi mở nhằm đá quả bóng sang chân nhân
viên. Khi đề nghị nhân viên cùng tìm giải pháp chung, bạn sẽ tìm được một
đồng minh tin cậy. “Vâng, tôi biết tín ngưỡng của Sylvia và không muốn cô
ấy hay bất kỳ ai cảm thấy khó chịu. Vì vậy, tôi sẽ lặng lẽ thu dọn những vật
dụng đó khỏi bàn làm việc của mình.” Đó là phản ứng thích hợp từ phía
Lucy.