Phần nào gây trở ngại nhất cho chị trong suốt buổi đào tạo hôm qua? [Tất
cả mọi thứ.]
Được rồi, vậy chúng ta hãy cùng xem xét lại các ghi chép của chị. [Thực ra
tôi chẳng ghi gì cả. Người thuyết trình không để tâm tới tôi trong khi phần
mềm làm tôi thấy khó hiểu, vì vậy tôi bó tay chào thua.]
Ồ, nếu chị thực sự không theo kịp tốc độ đó cũng như không ghi chép gì,
vậy hôm nay chị sẽ thực hiện công việc của mình như thế nào? [Vâng, tôi
sẽ học hỏi dần.]
Tôi hiểu, nhưng nếu không có tài liệu, chị sẽ phải nhờ những người xung
quanh giúp đỡ để thao tác một chức năng căn bản nào đó. Như vậy rõ ràng
sẽ không hiệu quả. Lúc đó chị làm thế nào? [Tôi không biết. Tôi đã không
nghĩ tới điều này.]
Tôi hiểu rồi. Lois, khi cử nhân viên tham gia chương trình đào tạo bổ sung,
không phải là chúng tôi cho họ một ngày nghỉ phép hay nghỉ ngơi trong kế
hoạch công việc. Nhân viên thực sự phải làm chủ kỹ năng trong chương
trình đào tạo. Hao phí cơ hội đối với chị và công ty – mất nguyên một ngày
làm việc có lợi nhuận – là rất đáng kể. Thứ hai, chị phải thể hiện rằng mình
đã thành thạo các kỹ năng, nếu không sẽ phải đào tạo lại, thế là nhân đôi
hao phí cơ hội và các hao phí hữu hình khác như học phí, tài liệu và các
trang thiết bị khác. Chị có nghĩ mình cần được đào tạo lại không? [Không,
tôi nghĩ mình làm được.]
Vậy chị sẽ làm gì khi không có tài liệu ghi chép nào cả? [Tôi sẽ sử dụng tài
liệu hướng dẫn.]
Thực tế, chị sẽ phải thực hiện thêm một bước nữa. Tôi muốn chị dành giờ
tiếp theo nghiên cứu tài liệu hướng dẫn và ghi chép lại bất cứ điều gì chị
nhớ được từ buổi đào tạo ngày hôm qua. Sau đó, tôi sẽ nhờ đội trưởng