ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 1028

- Còn tất cả đều nghe theo cậu.

- Bây giờ cậu đã bắt đầu không nghe lời tớ rồi.

Trầm Hàn Sanh vội vã biện giải: “Ấy, không phải tớ đã đi rồi sao?”

- Cậu liên tục than thở, bất đắc dĩ.

- Được rồi, tớ không nói nữa. - Trầm Hàn Sanh khóa chặt miệng.

Diệp Tòng Y nhìn nàng một cái, hơi bĩu môi: “Bây giờ cậu hoàn toàn

thành đồ lười rồi, tớ nhớ khi cậu ở Thánh Hòa, mỗi sáng đều dậy rất sớm,
còn ra chạy bộ.”

Trầm Hàn Sanh xạo xạo: “Khi đó cậu không ở bên cạnh tớ, tớ ngủ

không ngon mà, cho nên thức dậy sớm. Cậu có nhớ trước đây khi còn ở
trường, cậu luôn luôn níu kéo tớ không cho tớ rời giường, khi đó tớ cũng rất
sa đọa mà.”

- Xí, ai níu kéo cậu! – Gò má Diệp Tòng Y xấu hổ nhiễm đỏ, cô muốn

cười, lại vội vã điều chính sắc mặt: “Nói nghe y như hát, trước đây còn có
tẹo thành thật, bây giờ càng ngày càng nói năng ngọt xớt.”

Trong gian phòng khách sạn quốc tế Tử Duyệt, một người đàn ông trung

niên hơn bốn mươi tuổi, phong độ tiếp đãi Trầm Hàn Sanh và Diệp Tòng Y.

- Bác sĩ Trầm, Diệp tiểu thư, chào hai người, mời ngồi, mời ngồi!

Diệp Tòng Y thấy vẻ mặt Trầm Hàn Sanh mê man, vội vã giới thiệu:

“Đây là Lâm Kiến Minh Lâm tiên sinh, là giáo sư giảng dạy tại Đại học
Heidelberg ở Đức, đồng thời cũng là một bác sĩ tâm lý.”

- Lâm Kiến Minh? - Trầm Hàn Sanh cảm thấy tên rất quen thuộc, dường

như đã gặp ở đâu, nàng nỗ lực suy nghĩ một chút, lập tức bật lên: “Tôi nhớ
ra rồi, tôi từng thấy tên anh trên rất nhiều sách báo luận văn y học, hân hạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.