ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 131

Diệp Tòng Y lắc đầu, thanh âm thực buồn bực: “Đó là sơ trung và trung

học, em không dám tưởng tượng khoảng thời gian đại học cũng vượt qua
như vậy.”

Tào Vân Tuấn cười nói: “Nhưng em còn có anh mà, lúc đại học chúng ta

yêu nhau, em làm gì có thời gian để ý người khác.”

Diệp Tòng Y ngẩng đầu nhìn hắn, khẩn cầu nói: “Vân Tuấn, anh đem

chuyện thời đại học của em kể lại được không?”

- Anh nói rồi, lúc đó, em ở tỉnh thành học, anh ở ngoại thành, nhưng

chúng ta gần như mỗi ngày đều gọi điện gửi tin nhắn. Anh thường xuyên
đến gặp em, em cũng ngẫu nhiên đến thăm anh. Nghỉ hè nghỉ đông là
những ngày vui vẻ nhất, bởi vì nói là ngày nào chúng ta cũng gặp nhau
cũng không sai, thời điểm đó, cha mẹ chúng ta cũng ngầm đồng ý cho
tương lai chúng ta ở bên nhau.

Diệp Tòng Y nhíu đôi mi thanh tú: “Chỉ thế thôi? Em muốn anh nói kỹ

càng hơn.”

Tào Vân Tuấn vẻ mặt đau khổ nói: “Vợ à, không thể nói sau sao? Anh

sáng mai có một phiên tòa, em cũng đi làm rất sớm, đêm nay nghỉ ngơi chút
đi.”

Diệp Tòng Y giật mình nói: “Được rồi.”

Tào Vân Tuấn cúi đầu hôn nhẹ mặt cô, đưa tay tắt đèn, trong căn phòng

nhất thời biến thành một mảnh tối đen.

Trên vũ đài, ca sĩ ôm đàn ghi-ta khàn khàn xướng lên bản tình ca. Hà Na

ngồi trên băng ghế dài cách quầy bar không xa, ánh mắt thường xuyên
phiêu về hướng kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.