ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 183

Diệp Tòng Y ngẩn ra, nhìn bó hoa hồng lớn đến muốn ôm không nổi,

trong lòng lại không hề có cảm giác vui sướng, mang hoa đến khoa trương
như vậy, hẳn là phù hợp với phong cách của Tào Vân Tuân. Cô ký tên, nhìn
nhìn tấm thiệp, quả nhiên trên ấy viết: “Vợ yêu, đây là chín mươi chín bông
hồng, không chỉ biểu đạt tình yêu của anh, mà cũng biểu đạt lời xin lỗi của
anh, xin hãy vì anh vẫn một lòng yêu em mà lần này tha thứ cho anh nhé
—– Vân Tuấn.”

Diệp Tòng Y đem hoa để qua một bên, nhìn xuyên qua tấm tường thủy

tinh ngoài kia, khóe môi lộ ra một tia cười khổ, cũng lại là một cơ hội tốt để
đồng nghiệp trêu chọc cô một chút, sau đó lại thuận tiện cho bọn họ thể
hiện một chút hâm mộ và ghen tị. Đang nghĩ như vậy, di động đột nhiên
vang lên, cô không nghĩ cũng biết ai gọi đến: “A lô?”

Giọng Tào Vân Tuấn mang theo tia cười: “Vợ yêu, thích hoa của anh

không?”

- Muốn em nói thật?

Tào Vân Tuấn nói tiếp: “Thế không cần nói. Vợ à, lâu như vậy mà vẫn

không nguôi giận sao? Em rốt cuộc là muốn thế nào mới thôi? Muốn thế
nào mới đồng ý về phòng của chúng ta?”

Diệp Tòng Y xoa thái dương, miễn cưỡng ức chế tia không kiên nhẫn

trong lòng: “Vân Tuấn, em hiện tại đang ở công ty, chuyện này để nói sau
không được sao?”

- Buổi chiều anh đến đón em được không?

- Không cần, em phải tăng ca.

Tào Vân Tuấn có chút nhụt chí: “Vậy anh chờ...”

- Vân Tuấn, em hiện tại có việc, cúp điện thoại trước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.