ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 184

Đến lúc sắp tan tầm, Hà Na đi vào văn phòng Diệp Tòng Y, nhìn quanh

bó hoa hồng kia, tấm tắc nói: “Chín mươi chín bông hồng nha, đưa bó hoa
này đến chắc những đồng nghiệp nam thầm mến chị đau lòng dữ lắm! Chị
sao lại thờ ơ để qua một bên chứ.”

Diệp Tòng Y nhìn máy tính, cũng không ngẩng đầu lên: “Nếu em thích,

em cứ lấy bỏ vào phòng làm việc của mình.”

- Ai, em cũng không cần chị bố thí. – Hà Na cười cầm lấy tấm thiệp,

thần sắc lập tức trở nên kinh ngạc: “Trở về phòng? Tha thứ? Cặp vợ chồng
son làm sao vậy? Giận dỗi?”

Diệp Tòng Y không lên tiếng, Hà Nà nói: “Cho dù giận dỗi, người ta

cũng đã có thành ý xin lỗi như vậy, chị cũng cho qua đi chứ?” Nàng đi đến
bên cạnh Diệp Tòng Y, dựa bên bàn làm việc, bỗng dưng vỗ vỗ đầu: “Đúng
rồi, Vân Tuấn thực sự sơ ý, chị thích hoa bách hợp á.”

Diệp Tòng Y nghe xong câu này, cuối cùng thản nhiên tiếp lời: “Là hoa

thì chị đều thích, không có mấy nữ nhân không thích hoa.”

Hà Na nói: “Vậy sao chị còn vẻ mặt khó chịu? Xảy ra chuyện gì?”

Diệp Tòng Y chọn trả lời vấn đề thứ nhất: “Người tặng hoa không đúng,

tất nhiên không vui vẻ nổi.”

Hà Na mở lớn miệng: “Anh ta là chồng chị, anh ta không phải đúng

người? Chị chuẩn bị tách riêng ra?”

- Không ai đúng cả. – Diệp Tòng Y chậm rãi dựa vào ghế, vẻ mặt tràn

ngập mệt mỏi: “Gần đây chị thấy anh ta rất phiền, cái loại phiền chán dâng
lên trong lòng không sao ức chế được...”

Hà Na hoảng sợ: “Không nghiêm trọng vậy chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.