ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 468

người, nhưng mà mình cũng có nói với Thịnh Phương suy nghĩ này, cậu ấy
mắng mình bệnh thần kinh, nói mình không nên suy nghĩ bậy bạ, nói hai
người quan hệ tốt, cùng thuê phòng bên ngoài là để an tâm học hành nghiên
cứu thôi...

Xe taxi chạy như bay trên đường, Diệp Tòng Y dựa đầu vào cửa kính

xe, ngơ ngác nhìn cảnh đêm muôn màu muôn vẻ ngoài cửa sổ, những lời
nói của Mạnh Xuân lại một lần nữa vang lên trong đầu.

Cô chưa từng cùng Tào Vân Tuấn yêu nhau, đính hôn là giả, thì ra quan

hệ giữa cô và Hàn Sanh lại tốt như vậy... Rốt cuộc ai nói thật, ai nói dối?
Chẳng lẽ cha mẹ lại lừa gạt con gái mình sao? Người bạn học Mạnh Xuân
kia lại có lý do gì phải lừa cô?

Cô đột nhiên nhớ đến đêm đó, Trầm Hàn Sanh lạnh lùng nói với mình:

“Mà cậu, tốt nhất đừng bao giờ nhớ ra tôi, nhớ rõ, đừng bao giờ!”

Nếu đem cả hai liên kết lại, vậy...

Cô không muốn nghĩ tiếp nữa, hết thảy đều quá đáng sợ, càng nghĩ càng

sợ, khiến cả người cô phát lạnh, thân thể cô không tự chủ được rùng mình
vài cái, tay trái chậm rãi nắm thành quyền, đè chặt nơi trái tim.

Cô quả thật có chút hối hận vì đã lên máy bay về thành phố kia, bất ngờ

gặp Mạnh Xuân, nhưng cô lại cấp bách như vậy, cấp bách muốn biết rõ
chân tướng, nên suốt đêm ngồi máy bay chạy về.

Trong đầu Diệp Tòng Y hỗn độn, tâm tư rối loạn, răng gắt gao cắn môi

dưới, trên mặt không còn tí huyết sắc nào, trong lòng lại có một thanh âm
lướt qua lướt lại. Không, tôi không tin lời ai hết, ai nói tôi cũng không tin
tưởng! Tôi chỉ tin cậu ấy, bây giờ tôi phải đi tìm cậu ấy!

Bởi vì công việc nên Trầm Hàn Sanh thường xuyên tiếp điện thoại lúc

nửa đêm, nhưng đêm khuya có người gọi cửa, đúng là chuyện hiếm thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.