ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 940

khó chịu hơn, cảm giác thân thể và linh hồn bị xé rách, tôi vĩnh viễn không
muốn nếm lại nữa.”

Nàng nói nhàn nhạt tự nhiên, nhưng Tiểu Phương nghe vào tai vẫn thấy

đau lòng, lấy hiểu biết của hắn về Trầm Hàn Sanh, hắn hoàn toàn có thể
tưởng tượng khi Diệp Tòng Y gọi điện, nàng có cảm nhận như thế nào.

- Còn có cái gì công bằng hay không? Cậu ấy không chết, tôi cũng thấy

được đường sống, chuyện cho tới bây giờ, tôi còn yêu cầu gì? Mẹ cậu ấy
không cho tôi gặp cậu ấy, thì sao? Hà Na chỉ trích tôi, thì thế nào? Quan
trọng là... Cậu ấy còn sống! – Trầm Hàn Sanh dừng một chút, thanh âm
thong thả mà bi thương: “Hơn nữa, anh nói đúng, tôi đang sợ.”

- Hàn Sanh. – Tiểu Phương nhẹ nhàng gọi nàng một tiếng, ánh mắt hắn

nhìn nàng, tràn đầy thương hại sâu đậm.

Trầm Hàn Sanh nhắm con ngươi lại: “Tôi bị bao vây bởi suy nghĩ cậu ấy

thiếu chút nữa vĩnh viễn ra đi mà sợ hãi, tôi vẫn không tài nào thoát khỏi
cảm giác sợ hãi này, tôi... Tôi cũng sợ gặp cậu ấy, thế nhưng, tôi khát vọng
gặp cậu ấy, nhìn thấy cậu ấy bình yên vô sự, chỉ là... Chỉ là tôi không biết
phải làm sao để đối mặt, khi đã trải qua nhiều như vậy, khi cậu ấy sống lại
từ cõi chết lần hai, tôi mất đi dũng khí, tôi...”

Yết hầu Trầm Hàn Sanh nghẹn dần dần, câu kế tiếp không nói ra được,

Tiểu Phương đưa tay đỡ nàng, đang muốn nói cái gì đó, cửa phòng bệnh
bỗng nhiên mở ra.

Bà Trịnh tay vịn cửa phòng, thần sắc u buồn, như không chú ý tới Tiểu

Phương bên cạnh, mắt bình tĩnh nhìn Trầm Hàn Sanh, một lúc lâu, nhẹ
giọng mở miệng: “Buổi tối dì sẽ bảo họ rời khỏi, cháu có thể một mình vào
thăm con bé.”

Trầm Hàn Sanh chần chờ một chút, nhẹ giọng nói: “Cám ơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.