ALEXIS ZORBA, CON NGƯỜI HOAN LẠC - Trang 151

Lão giương to mắt, vẻ sửng sốt.

- Sếp có để ý không? Da đang mịn màng, trơn mượt, đùng một cái mọc

lên một chấm đen. Chà, chỉ cần chừng nấy thôi! Thế là người ta hóa rồ hóa
dại! Sếp có hiểu được không? Sách vở nói gì về chuyện ấy?

- Thây kệ sách vở!

Zorba cười, đắc ý.

- Có thế chứ! Lão thốt lên. Có thế chứ. Sếp bắt đầu tỉnh ra đấy…

Chúng tôi không dừng lại ở quán cà phê mà rảo bước tiếp.

Nữ chủ nhân tốt bụng của chúng tôi đã quay một con lợn sữa trong lò để

thết khách và đang chờ chúng tôi trên bậc cửa.

Một lần nữa, mụ lại quấn một dải băng màu hoàng yến quanh cổ và cứ

trông thấy mụ như vậy – trát bự phấn, môi đắp dày cộp một lớp son đỏ chót
– cũng đủ làm mất tinh thần bất kỳ ai. Phải chăng mụ thực sự là một hình
chạm ở mũi tàu? Vừa thấy hai chúng tôi, toàn bộ khối thịt nơi mụ dường
như phớn phở rung rinh lên, cặp mắt nhỏ nhấp nháy ranh mãnh và dán chặt
vào bộ ria vểnh lên của Zorba.

Cửa ngoài vừa đóng lại, Zorba liền ôm lấy eo mụ.

- Chúc mừng năm mới, Bouboulina của tôi! Lão nói. Nhìn xem tôi

mang đến cho em cái gì này!

Và lão hôn cái cổ mập nhăn nheo của mụ.

Ngư nữ già cảm thấy nhồn nhột một lát nhưng vẫn tỉnh táo. Mắt mụ dán

vào gói quà. Mụ chộp lấy tháo sợi dây vàng, nhìn vào trong và reo lên một
tiếng vui thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.