ALEXIS ZORBA, CON NGƯỜI HOAN LẠC - Trang 170

nó là: ” Tao nhổ vào mặt bọn bay, đồ Hy Lạp đê tiện, tao nhổ vào mặc bọn
bay, đồ Hy Lạp đê tiện!”

“Nó giống mình, con nhãi con ấy, chỉ có cái mũi to, bẹt là của mẹ thôi.

Mình yêu nó, nhưng chỉ như yêu con chó, con mèo thôi. Cậu hãy đến đây,
làm một thằng nhóc với một mụ đàn bà Usumbara. Một ngày kia, ta sẽ cho
hai đứa cưới nhau để mua vui cho bản thân chúng mình và cả chúng nó
nữa!

” Thôi xin chào, chúc ma quỷ luôn đi với cậu và với mình, bạn thân

mến!

KARAYANNIS, Servus diabolicus Dei ([39] )”

Tôi để mở lá thư trên đầu gối: Một lần nữa, nỗi khao khát cháy bỏng

muốn đi xa lại xâm chiếm tôi.

Không phải vì tôi muốn rời bỏ nơi đây – tôi ở trên bờ biển đảo Crete

này hoàn toàn ổn, tôi cảm thấy sung sướng và tự do và tôi chẳng thiếu gì –
mà vì tôi luôn luôn bị thiêu đốt bởi một nỗi khát khao: sờ thấy và nhìn thấy
thật nhiều vùng đất và biển, tới mức tối đa có thể, trước khi nhắm mắt xuôi
tay.

Tôi đứng dậy, thay đổi ý định và đáng lẽ tiếp tục leo lên núi thì lại hối

hả đi về phía bãi biển. Tôi sờ nắn bức thư kia trong túi trên của chiếc áo
khoác và không thể đợi thêm nữa. Cái tiền vị ngọt ngào đến độ không chịu
nổi của niềm vui này kéo dài thế là đủ.

Tôi về tới lều, nhóm lửa, pha ít trà, ăn chút bánh mì với mật ong và cam.

Tôi cởi quần áo ngoài, nằm dài lên giường và mở bức thư:

“Chào sư phụ và tín đồ mới!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.