ALEXIS ZORBA, CON NGƯỜI HOAN LẠC - Trang 173

nghe nó khắc khổ hơn và hiếu chiến hơn. Hễ nghe thấy cái tên ấy là trong
ta nổi dậy hình ảnh Hellene vĩnh cửu, vũ trang khắp mình, chiến đấu không
ngừng không nghỉ trên bờ cõi biên giới. Trên mọi biên giới: quốc gia, trí
tuệ và tâm tình. Và nếu thêm chữ Digenes vào, ta càng mô tả hoàn hảo hơn
các sản phẩm tổng hợp tuyệt diệu của phương Đông và phương Tây là nòi
giống chúng ta.

Hiện nay mình đang ở Kars, mình đến để tập hợp tất cả những người Hy

Lạp ở các làng lân cận. Vào hôm mình tới đây bọn Kurd đã bắt một thầy
giáo và một linh mục Hy Lạp trong vùng và đóng móng ngựa vào chân họ.
Các kỳ mục kinh hãi, trốn vào ngôi nhà mình đang ở. Chúng tôi nghe thấy
tiếng đại bác của bọn Kurd mỗi lúc một gần lại. Tất cả những người Hy
Lạp ấy dán mắt vào mình như thể mình là người duy nhất đủ mạnh để cứu
họ.

“Mình định ngày mai đi Tbillissi, nhưng giờ đây, trước nguy cơ này bỏ

đi thì thật xấu hổ. Cho nên mình ở lại. Mình không nói là mình không sợ,
mình sợ nhưng mình xấu hổ. Trong trường hợp tương tự, liệu Chiến Sĩ của
Rembrandt, người Chiến Sĩ của mình, có làm như thế không nhỉ? Hẳn anh
ta sẽ ở lại. Vậy cho nên mình cũng ở lại. Nếu bọn Kurd vào thành phố, lẽ
đương nhiên mình sẽ là người đầu tiên bị đóng móng, mà thế cũng đúng
thôi. Sư phụ ạ, chắc chắn người chẳng bao giờ nghĩ rằng học trò người lại
đi đến một kết thúc như vậy.

“Sau một cuộc bàn cãi dài cơ hồ không bao giờ dứt theo truyền thống

Hy Lạp, chúng mình quyết định là tối nay, tất cả sẽ tập trung với la, ngựa,
bò, cừu cùng đàn bà, trẻ con và tảng sáng, sẽ cùng xuất phát đi lên phía
Bắc.

Mình sẽ đi tiên phong giữ vai trò con cừu đực hướng dẫn cả đàn.

“Một cuộc di trú của một dân tộc do tộc trưởng lãnh đạo qua các dãy núi

và đồng bằng mang những tên thần thoại! Và mình sẽ là một thứ Môixe mô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.