ALEXIS ZORBA, CON NGƯỜI HOAN LẠC - Trang 191

Tôi vờ đọc nhưng vì hơi lúng túng, tôi làm như phải chật vật mới đọc ra

chữ lão:

“Hôm qua, tôi vào ăn ở quán ăn rẻ tiền, sếp ạ. Tôi đói… Rồi tôi thấy

một cô gái đẹp cực kỳ bước vào, một nữ thần thực sự… Lại chúa! Nàng
giống hệt Bouboulina của tôi! Và lập tức nước mắt tôi tuôn ra như suối, cổ
họng tôi nghẹn lại... Tôi không nuốt được nữa! Tôi đứng dậy trả tiền và bỏ
đi. Và tôi đây, một kẻ xuân thu nhị kỳ mới nghĩ đến thần thánh, sếp ạ, tôi
xúc động sâu sắc đến nỗi tôi chạy đến nhà thờ Thánh Minas và thắp một
câu nến dâng Ngài. Tôi cầu nguyện: ” Thánh Minas, xin cho con nhận được
tin lành của thiên thần con yêu. Cho chúng con sớm được liền cánh bay
sóng đôi!”.

- Ha! Ha! Mađam Hortense cười, mặt ngời lên vui sướng.

- Bà cười gì vậy? Tôi hỏi, ngưng lại để lấy hơi và nghĩ thêm vài câu nói

dối nữa. Bà cười gì? Chuyện này làm tôi muốn khóc thì đúng hơn.

- Giá ông biết… giá ông biết… mụ khúc khích rồi cười phá lên.

- Biết cái gì?

- Cánh… Anh ta gọi chân là thế. Cái anh nỡm ấy. Khi có một mình hai

chúng tôi với nhau, anh ấy vẫn gọi chân là cánh. Cầu cho chúng ta cánh
liền cánh, anh ấy nói vậy Hí! Hí!

- Vậy bà nghe tiếp đoạn sau nhé. Bà sẽ thực sự sững sờ cho mà xem...

Tôi giở qua trang và lại giả vờ đọc:

” Và hôm nay khi tôi đi ngang qua một hiệu cắt tóc, tay thợ cắt tóc đem

đổ chậu nước xà phòng ra ngoài. Cả phố sực nức mùi thơm. Tôi lại nghĩ
đến Bouboulina và bắt đầu khóc. Tôi không thể ở xa nàng lâu hơn nữa, sếp
ạ Tôi đến điên đầu lên mất thôi… Sếp xem này thậm chí tôi còn làm thơ
nữa kia. Cách đây hai đêm, tôi không ngủ được và tôi viết một bài thơ nhỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.