ALEXIS ZORBA, CON NGƯỜI HOAN LẠC - Trang 233

- Tôi tên là Zaharia. Tôi đã sẵn sàng khăn gói ra đi! Ngay lập tức. Tôi

không chịu được nữa! Xin người đồng bào vui lòng cho tôi biết quý danh.

- Canavaro.

- Tôi không thể chịu đựng thêm ngày nào nữa, người anh em Canavaro

ạ. Suốt đêm, Chúa Kitô rên rỉ, làm tôi không ngủ được. Và tôi cũng rên với
Ngài luôn. Thế rồi, sáng sớm nay, tu viện trưởng – cầu sao lão bị thiêu
trong lửa địa ngục đời đời – cho gọi tôi lên. “Này, Zaharia”, lão nói “Vậy là
thầy không để các đạo hữu ngủ ư? Tôi sẽ tống cổ thầy”

- “Tôi không để cho họ ngủ ấy à?, tôi nói. “Tôi hay Chúa Kitô? Chính

Chúa cứ rên rỉ hoài đấy chứ”. Thế là lão giơ cây thánh giá lên, cái tên phản
Chúa ấy và… người anh em xem đây!

Ông ta trật cái mũ thầy tu ra, để lộ một nạm máu đông trên tóc.

- Cho nên tôi rũ áo ra đi.

- Hãy quay lại tu viện với chúng tôi, Zorba nói. Tôi sẽ thuyết phục tu

viện trưởng. Nào, cha có thể đi cùng với chúng tôi và dẫn đường cho chúng
tôi. Quả là trời phái cha đến giúp chúng tôi.

Tu sĩ nghĩ một lát. Mắt ông ta long lanh.

- Các ông thuê tôi cái gì?

- Cha muốn gì?

- Hai “pao” cá thu muối và một chai brandi.

Zorba cúi người về phía trước nhìn ông ta.

- Phải chăng cha cũng đôi lúc có một thứ ma quỷ trong người, cha

Zaharia?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.