ALEXIS ZORBA, CON NGƯỜI HOAN LẠC - Trang 277

Lão bật cười. Lão không ngủ được, đầu óc lão xáo động.

- Ôi, ông nội, cầu Chúa phong thánh cho nắm xương tàn của ông! Sau

một lát lão nói, ông cụ cũng là một tay chơi bời phóng đãng y như tôi đây.
Ấy thế mà lão du đãng ấy đã tới Thánh Mộ và trở thành một hadji ([57])
đấy. Có trời biết tại sao! Khi ông trở về làng, một người bạn nối khố của
ông, một lão chuyên ăn trộm dê chưa từng làm một điều gì tử tế trong đời,
bảo ông: “Này anh bạn, anh có mang về cho tôi một mẩu Thánh Giá ở
Thánh Mộ không?” – “Anh định nói gì vậy, tôi không mang gì về cho anh
sao?” Ông nội ranh ma của tôi nói, “anh nghĩ là tôi quên anh sao? Tối nay
anh đến nhà tôi, dẫn theo cả linh mục để ban phước, tôi sẽ đưa cái đó cho
anh. Mang theo cả một con lợn sữa và ít rượu nữa nhé, cho may mắn!”

Tối hôm ấy, ông nội tôi về nhà, cắt một mẩu gỗ nhỏ bằng hạt gạo từ cái

trụ cửa mọt, bọc trong bông nỉ, rỏ một vài giọt dầu lên, rồi ngồi chờ. Lát
sau, tay kia tới cùng với linh mục, con lợn sữa và rượu. Linh mục lấy khăn
choàng ra và ban phước. Ông nội tôi tiến hành nghi thức trao mẩu gỗ quý,
rồi ba người bắt đầu ngấu nghiến đả con lợn sữa. Thế, xin sếp hãy tin lời
tôi, lão kia khấu đầu quỳ mọp trước mẩu gỗ nhỏ này, buộc dây đeo vào cổ
và từ hôm đó trở đi, thành một người khác hẳn. Lão thay đổi hoàn toàn.
Lão lên núi, gia nhập hàng ngũ những người Armatole và Klepht; góp một
tay phóng hỏa những làng Thổ Nhĩ Kỳ. Lão anh dũng băng qua những làn
mưa đạn, không biết sợ là gì. Tại sao lão lại phải sợ? Lão mang trên mình
một mẩu của Thánh Giá ở Thánh Mộ kia mà – đạn không thể trúng được
lão.

Zorba phá lên cười.

- Tư tương là tất cả, lão nói. Đã có đức tin thì một mảnh vụn của một

cánh cửa cũ nát cũng trớ thành thánh tích. Bằng không thì cả cây Thánh
Giá đích thực cũng thành cột mục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.