ALEXIS ZORBA, CON NGƯỜI HOAN LẠC - Trang 278

Tôi thán phục con người này, đầu óc lão vận hành mới táo bạo và tự tin

biết mấy, tâm hồn lão chạm vào đâu cũng tóe lửa.

- Bác đã bao giờ tham gia chiến tranh chưa, Zorba?

- Làm sao tôi biết được nhỉ? Lão cau mày hỏi. Tôi không nhớ nổi. Chiến

tranh nào?

- Tôi muốn nói bác đã bao giờ chiến đấu cho tổ quốc chưa?

- Sếp không thể nói chuyện gì khác sao? Tất cả những chuyện tầm phào

ấy đã chấm dứt, đã qua hẳn rồi, chẳng ai còn nhớ nữa.

- Bác gọi cái ấy là chuyện tầm phào ư, Zorba? Bác không xấu hổ à? Bác

nói về tổ quốc mình như thế à?

Zorba ngẩng đầu lên nhìn tôi. Tôi cũng nằm trên giường với ngọn đèn

dầu đang cháy trên đầu. Lão nghiêm nghị nhìn tôi một lát rồi, túm chặt ria,
nói:

- Nói năng vậy thật là ngớ ngẩn, chả khác gì một anh thầy giáo. Lỗi

phép sếp, nói chuyện với sếp như thế thì thà nói với đầu gối.

- Sao? Tôi phản đối. Tôi là người hiểu biết, Zorba, đừng có quên điều

đó.

- Phải, sếp hiểu biết bằng đầu óc. Sếp bảo: “Cái này đúng, cái kia sai,

cái này thật, cái kia giả; người này có lý, người kia sai lầm” …Nhưng cách
đó dẫn ta đến đâu? Trong khi sếp nói, tôi theo dõi tay và ngực sếp. Ờ, tay
và ngực sếp làm gì? Chúng lặng thinh, chẳng nói một lời. Như thể chúng
không có lấy một giọt máu. Vậy, theo sếp sếp hiểu bằng cái gì? Bằng cái
đầu sếp à? Hừ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.