ALEXIS ZORBA, CON NGƯỜI HOAN LẠC - Trang 292

dân Châu u. Mụ đi lễ là vì tôi, mụ bảo thế. Thành thử mụ cảm lạnh. Bởi thế
tôi đã giác cho mụ, lấy dầu ở trong đèn xoa bóp cho mụ và cho mụ uống
một ly rum. Ngày mai, mụ sẽ lại khỏe mạnh như thường. Ha ha! Cái con
ngựa già ấy, kể ra mụ cũng ngộ theo cách của mụ; sếp phải nghe thấy mụ
ỏn ẻn như con bồ câu mái khi tôi xoa bóp cho mụ – mụ bảo mụ nhột quá!

Chúng tôi ngồi vào ăn và Zorba rót rượu.

- Chúc sức khỏe mụ! Cầu sao ma quỷ hẵng khoan một thời gian dài nữa,

đừng bắt mụ đi vội!

Chúng tôi lặng lẽ ăn uống một lúc. Gió mang đến chúng tôi những âm

thanh say đắm của đàn lia từ xa, nghe như tiếng ong bay. Chúa Jesus đang
tái sinh trên sân thượng các nhà trong làng. Con cừu và bánh Phục Sinh
đang biến thành những bản tình ca.

Khi đã ăn uống no say, Zorba khum tay đưa lên cái tai voi lông lá làm

ống nghe.

- Đàn lia… lão lẩm bẩm. Trong làng đang khiêu vũ.

Lão đứng phắt dậy. Rượu đã bốc lên đầu lão.

- Chúng ta làm gì ở đây, trơ trọi như đôi chim cu củ? Ta đi nhảy đi! Sếp

không thương hại con cừu chúng ta vừa ăn sao? Lẽ nào sếp lại để nó tiêu
tan hết chẳng còn gì? Nào! Hãy biến nó thành tiếng hát và điệu nhảy!
Zorba đang hồi sinh đây!

- Đợi một tí, Zorba, đồ ngốc, bác điên rồi à!

- Thật tình, tôi bất cần, sếp ạ! Nhưng tôi thương hại con cừu, tôi thương

hại những quả trứng đỏ, những cái bánh gatô Phục Sinh và kem pho-mát!
Nếu tôi chỉ hốc có mấy mẩu bánh mì với chút ô-liu thì tôi sẽ nói: “Ờ, ta đi
ngủ thôi; tôi chẳng cần đi hội”. Ô-liu và bánh mì thì chả là cái gì, phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.